Sáng hôm sau, khi hai người ăn sáng xong rồi và đi làm Anna chuẩn bị lấy xe đi thì Phúc Hưng nói:
-Em đi cùng tôi đến công ty không cần phải chạy xe.
-Nhưng mà...
-Không cần cãi dạo này xăng lên giá tôi muốn tiếc kiệm.
Anna đi theo anh lên xe mà trong bụng của cô tự hỏi:
"Ủa, ý anh là sao? Anh làm như anh "nghèo" lắm vậy?"
Mặc dù xe của cô chạy là dùng thẻ đổ xăng của anh đưa, đồ ăn trong nhà cũng dùng thẻ của anh nhưng có cần phải đến mức như vậy không?
Mà kệ ông chủ của cô đành phải nghe theo thôi bởi vì người trả lương và nuôi cô bây giờ là anh ấy mà.
Đến công ty Anna được thư ký Hứa dẫn đi đến phòng làm việc mới, nhưng sau mà ai trong công ty cũng nhìn cô hết vậy? Lúc này cô mới quay qua nói nhỏ với thư ký Hứa:
-Tại sao ai cũng nhìn tôi hết vậy anh Hứa?
-Thưa thiếu phu nhân bởi vì cô là người đầu tiên được tuyển thẳng lên làm trợ lý của phó chủ tịch mà không cần phỏng vấn và...
Thấy anh ngừng lại nữa chừng Anna tò mò hỏi:
-Và thế nào ạ?
-Và cô được đi chung thang máy với ngài ấy nên mới được mọi người chú ý đến ạ.
Lúc này Anna mới hiểu ra bởi vậy lúc nãy cô không hiểu vì sao khi đến thang máy anh và cô đi một bên, còn thư ký Hứa lại đi một thang máy khác.
Mà trong cả tập đoàn này không hề có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-mot-ngay-chot-nhan-ra-anh-da-yeu-em-roi/3600110/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.