Trịnh Na Na phớt lờ Lý Tử Nhiên, cứ dọn dẹp cặp sách chuẩn bị đi.
Vì nhóm Lý Tử Nhiên thường xuyên gọi Trịnh Na Na bằng biệt danh Banana này, đâm ra dần dần những người khác cũng sẽ dùng biệt danh ấy để gọi Trịnh Na Na. Lần nọ trước giờ tự học buổi sáng, một học sinh lớp bên cạnh - không quá thân với Trịnh Na Na - tới nhờ Trịnh Na Na gọi bạn giúp: “Banana, gọi giùm tôi Vương Hiểu Tinh lớp cậu ra đây đi.”
Trịnh Na Na không đoái hoài đến cậu ta, khiến người này cứ ngỡ Trịnh Na Na không nghe thấy, bèn cao giọng hơn: “Banana, gọi giùm tôi Vương Hiểu Tinh lớp cậu ra đây đi.”
Trịnh Na Na vẫn mặc kệ cậu ta. Cậu ta bắt đầu phát cáu, cầm quyển sách trên bàn Trịnh Na Na ném xuống bàn cô: “Cậu có nghe không đấy hả!”
Trịnh Na Na hơi nghiến răng, nhìn chằm chằm cậu ta một cách hung dữ: “Tên tôi không phải là Banana, cảm ơn.”
Người vừa ném sách ấy lập tức hoảng sợ rồi lí nhí: “Tôi nghe bọn Lý Tử Nhiên gọi cậu thế mà.”
Những lần nổi nóng của Trịnh Na Na như vậy không nhiều, hầu hết thời gian cô sẽ im lặng chịu đựng. Cô sẽ thuyết phục bản thân rằng bạn cùng lớp không có ác ý gì, trước kia cô cũng rất thích banana mà.
Trước đó, cô từng cải chính với vài người nhưng không ích gì, trái lại có một số người còn nói:
“Tôi thấy tất cả mọi người đều gọi vậy nên tôi tưởng cậu thích.”
“Tại sao lại không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-ma/2993783/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.