*Núi Ô Kim nằm ở quận Du Thứ, thành phố Tấn Trung, tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc, là một khu nghỉ mát mùa hè từ thời cổ đại.
“Trông thì đáng sợ nhưng chỉ là vết thương nông, ở ngoài da thôi, đã cầm máu rồi, không cần phải đi bệnh viện đâu.” Phương Lam ngước mắt lên, nói với giọng điệu dè dặt và lấy lòng.
Sắc mặt Chiêm Đài xám xịt, cậu vẫn đang bực mình về việc cô tự ý để bản thân bị thương. Nghe thấy vậy, cậu chỉ hờ hững liếc nhìn cô, cô liền im re, không dám nói thêm gì nữa.
Phương Lam cảm thấy mình đã lâu không nhát như này, vốn muốn “bật” lại cậu, nhưng nhớ lại dáng vẻ nổi giận lôi đình của cậu vừa nãy thực sự có phần đáng sợ, vì thế càng không muốn chạm vào “vảy ngược” của cậu lúc này.
Phía sau cửa hàng có một cái sân nhỏ hình vuông, giữa sân có đặt một bình rượu màu đen rất lớn.
Yêu tinh cá bị thương nặng, không thể giữ được hình người, nó sớm đã biến trở lại hình dạng cá hồi mắt đỏ, được ông Lâm thả vào nuôi trong bình rượu.
Lúc vừa mới từ sân sau đi ra cửa hàng, ông nghe thấy Phương Lam nói như vậy, còn Chiêm Đài vẫn sầm mặt, chẳng buồn ừ hử.
Ông một tay nuôi Lâm Tố lớn lên, cho nên luôn mềm lòng với những cô gái trạc tuổi cháu gái của mình. Nom dáng vẻ cố chấp của Chiêm Đài, ông rất khó chịu, bèn hừ nhạt một tiếng, sải bước đi đến trước mặt họ.
“Tí tuổi đầu mà nóng nảy gớm!” Ông liếc nhìn cậu: “Náo loạn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-ma-trong-may/1182310/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.