*Đằng Vương các là tên gọi của căn nhà 3 lầu có gác do Đằng Vương Lý Nguyên Anh thời Nhà Đường cho xây dựng tại các tỉnh Giang Tây, Tứ Xuyên và Sơn Đông. Trong số này, nổi tiếng nhất là Đằng Vương các ở Giang Tây, do nó gắn liền với bài thơ ‘Đằng Vương các tự’ của Vương Bột.
Chiêm Đài hạ tầm mắt mắt, suy tư một hồi. Trong quán vịt quay đang đúng giờ ăn trưa ồn ào, huyên náo, hai người họ đều lặng thinh. Phương Lam nghe thấy tiếng người xôn xao như bầy ong vỡ tổ, ngửi mùi vịt quay ngọt thơm trong quán, kèm theo cái oi bức của tiết trời, bỗng dưng lại cảm thấy buồn nôn.
“Cô là người ở đâu?” Chiêm Đài chợt hỏi.
Phương Lam thoáng ngẩn ra. Hai người họ tiếp xúc lâu như vậy, cô tưởng rằng cậu đã biết cả, nhưng bây giờ cô dường như mới nhận ra mình vẫn chưa nói với cậu điều này.
“Nam Xương. Tôi và Ấu Khanh lớn lên ở Nam Xương.”
Cô là người Giang Tây?
Chiêm Đài ngẩn ngơ. Đây là lần đầu tiên cậu biết cô đến từ Giang Tây.
Nhưng trong lúc ngẩn ngơ, cậu lại cảm thấy thư thái vì đã hiểu ra. Dân Hồ Nam và Giang Tây đều nghiện ớt, thảo nào cô ăn cay rất ngon lành, thậm chí còn ăn được ớt hơn cả người Tây Bắc như cậu.
Giang Tây gần Hồ Nam, kịch hoa cổ rất phổ biến ở hai vùng này. Cho nên, không có gì lạ khi cô có thể dễ dàng đứng trên sân khấu ở Trường Sa, hát khúc ‘Lưu Hải đốn củi’ trong vài ngày.
Hóa ra, cô là người Giang Tây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-ma-trong-may/1182289/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.