Sau vụ đó, Điền Hữu Lương được bố mẹ hắn đón đến phương nam, nơi họ đang làm việc và sửa lại tên để nhập học lại.
Thảm họa kinh khủng từng xảy ra dần dần bị lãng quên theo thời gian, giống như căn nhà trong vụ hỏa hoạn kia đã bị xe ủi san phẳng không lâu sau đó, và trở thành mảng xanh bình thường của một khu chung cư hạng sang.
Những sinh mạng đã chết sẽ mãi mãi ở lại trong cái đêm sấm ran chớp giật hôm đó.
Nhưng cuộc sống của Điền Hữu Lương vẫn tiếp tục theo từng bước tuần tự. Hắn một đường suôn sẻ từ Tiểu học lên Trung học cơ sở rồi vào Trung học, cho đến khi thi đỗ vào trường Đại học ở Hạ Môn.
“Thật ra để điều tra về hắn cũng không khó. Chẳng qua là hắn đã đổi tên, còn chuyển hộ khẩu theo bố mẹ, lại chưa từng có hồ sơ phạm tội, nên tôi cũng phải tốn ít công sức.” Phương Lam nói.
“Những đứa trẻ gây ra vụ hỏa hoạn năm ấy đều chưa đủ tuổi vị thành niên, thông tin lí lịch và ảnh chụp của bọn chúng đều đã bị làm nhòe. Về sau, tôi có thể phát hiện việc Điền Hữu Lương chính là thủ phạm phóng hỏa cũng là có nhờ bạn học cùng lớp của hắn biết chuyện năm đó đã tung tin trên mạng.”
Chiêm Đài cười mỉa: “Lưới trời tuy thưa mà khó lọt. Cho dù người khác có quên thì hơn hai mươi gia đình kia cũng sẽ không bao giờ quên. Điền Hữu Lương may mắn thoát được một lần, nhưng không thoát khỏi ngọn lửa trên thuyền diêm vương.”
Phương Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-ma-trong-may/1182254/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.