Tây Vô thực ra cũng không quá để tâm tới vụ việc lần này, dù sao cũng chỉ là mạng ảo, náo loạn một hồi rồi sẽ qua. Cậu chỉ khó chịu một lúc rồi lại cảm thấy bình thường. Bây giờ cậu tạm thời ổn định tâm trạng, chuẩn bị đối phó với kỳ thi. Mấy ngày nay đều tập trung ở thư viện trường, không để ý tới giới võng phối mạng tinh phong huyết vũ.
Nhưng sự biến mất của cậu lại khiến cho Thâm Thủy bận tâm nhiều lắm, anh chỉ có thể liên tưởng tới topic kịch kia là ngòi nổ dẫn tới sự cố này, cho rằng Tây Vô vì tự trách quá sâu mà không lên mạng.
Anh gọi điện thoại tới cho cậu, không biết là người ta không mang máy theo bên người hay cố ý không nghe máy. Chung quy lại là Thâm Thủy tạm thời mất liên lạc với Tây Vô. Có đôi khi tình cảm chính là như vậy, tuy rằng cách nhau internet, nhưng từ thói quen tự nhiên mà dần dần trở nên thích đối phương. Vốn tưởng rằng anh chỉ hưởng thụ cảm giác có thể thoải mái tâm sự với Tây Vô, cởi mở cõi lòng, đùa giỡn nhau. Trong ấn tượng của Thâm Thủy, Tây Vô giống như em trai hàng xóm, rất nhu thuận ngoan ngoãn.
Dù rằng ngay từ đầu bộ dáng cẩn cẩn dực dực của Tây Vô trước mặt Thâm Thủy khiến anh có chút ghét bỏ, nhưng khi hai người đã trở nên quen thuộc, Tây Vô đã dần lộ ra sự chân thực thẳng thắn của mình.
Không có người cùng trò chuyện, ngược lại có chút thiếu tự nhiên.
Thâm Thủy biết bản thân trong cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-lung-nhat-nhoa/117895/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.