- Dạ, cháu chào cô ạ!
An Tường kính cẩn nghiêng mình chào bà Quế Đan.
- Đứa nào đây?
- Cháu, là cháu. An Tường đây ạ.
Bà Quế Đan chăm chú nhìn An Tường:
- À, An Tường. Dạo này cháu đẹp trai hẳn lên nên cô không nhận ra.
- Cháu vốn đẹp từ nhỏ rồi mà cô. Cô có khỏe không ạ? Dạo này cháu bận quá nên không thu xếp qua thăm cô được. Cháu xin lỗi cô.
- Lỗi nghĩa gì. Cháu còn nhớ đến cô là quý hoá lắm rồi. Ba mẹ cháu khoẻ không?
- Ba mẹ cháu sức khoẻ vẫn dồi dào ạ.
- Đợt mẹ cháu có gọi hỏi thăm bác nhưng lại chưa có cơ hội gặp mặt. Mà cháu đến đâyThuỷ Du sao?
- Dạ vâng. Cháu nghe nói Thuỷ Du đã về nhà rồi nên cháu đến. Cháu muốn xin xin phép cô cho Thuỷ Du đi chơi với tụi con ạ.
Bà Quế Đan phì cười:
- Các con phải là mấy đứa trẻ lên ba nữa đâu mà xin với xỏ. Muốn đi đâu thì đưa nó đi đi. Con làm sao mà đưa nó ra được khỏi phòng thì làm. Chớ mấy ngày nay nó cứ nhốt mình trong phòng không đi đâu cả. Cô nhờ cả vào cháu.
- Dạ vâng ạ, để cháu thử. Mà cô tính đi đâu sao?
- Ừ, cô đến cô nhi viện thăm Sơ trưởng Hà và mấy đứa nhỏ. Cũng lâu lắm rồi cô mới có dịp về nước nên phải tranh thủ.
- Dạ, vậy cô đi đi ạ.
- Ừ.
____________________________
Cộc…cộc…cộc
Tiếng gõ cửa vang lên nhưng vẫn chẳng thấy ai ra mở cửa. An Tường lại gõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-hong-tuyet/1904170/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.