Không biết Thuỷ Du làm Ashton hối hận ra sao mà trước mắt chỉ thấy cô chạy lên, chạy xuống bởi tài sai vặt của nhân viên trong công ty. Thuỷ Du bị hành hạ bao nhiêu thì lại căm thù Ashton bấy nhiêu. Dù trong lòng đầy phẫn nộ nhưng cô vẫn cắn răng chịu đựng, chịu sự sai bảo của bọn nhân viên nhàn rỗi.
Về phần Ashton, anh vẫn chăm chú theo dõi Thuỷ Du. Đúng là cái tên Thuỷ Du trên đời này không phải chỉ một mình cô có, cả ngày tháng năm sinh có thể là trùng hợp nhưng khi tiếp xúc với cô anh có cảm giác vừa lạ lẫm vừa quen thuộc. Nhất là cái tính bướng bỉnh, ngang như cua của cô nàng.
Mới ngày đầu tiên mà Thuỷ Du đã gần như kiệt sức. Cô thở hổn hển khi phải chạy nhiều nơi để giao bản dịch cho các nhân viên.
“ Cuối cùng cũng xong rồi”
- Này, Thuỷ Du. Cô mau đi mua cho tôi ly café
Diên Vỹ lớn giọng ra lệnh.
“Cô không có chân có tay sao”. Thuỷ Du nói lẩm bẩm trong miệng. Vờ như không nghe thấy.
- Này, cô bị điếc sao. Nhanh đi đi.
Thuỷ Du nhắm mắt chịu đựng, cô gượng cười:
- Vâng, tôi đi đây ạ.
- Vậy mua cho tôi nữa nhé.
- Tôi nữa.
- Của tôi không là café sữa nhé
- Tôi thì đừng bỏ sữa……
Mọi người nhốn nháo lên nhờ vả Thuỷ Du. Nói là nhờ vả chứ đúng hơn là đang sai bảo cô.
Thuỷ Du nhẫn nhịn đi mua café cho họ. Cô vừa đi vừa lầm bầm chưởi rủa cho đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-hong-tuyet/1904150/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.