Thấy Thuỷ Du ngã xuống bất tỉnh, máu từ đầu chảy ra. Hạ Băng mới bắt đầu cảm thấy sợ hãi. Cô nhẫn tâm để mặc Thuỷ Du nằm đó mà bỏ đi.
Trong khi đó, An Tường hớn hở đến rước Thuỷ Du. Cậu gõ cửa nhưng lại không thấy cô ra mở. Cậu mạnh bạo đẩy cửa bước vào. Trong phòng trống trơn. Cậu cất tiếng gọi nhưng đáp lại chỉ là tiếng vọng.
An Tường chạy xuống lầu hỏi những người giúp việc xung quanh nhưng ai nấy đều bảo là “Không biết”.
- Lạ thật, rốt cuộc cậu ấy đi đâu nhỉ?
- Tiểu thư Châu không phải đã ra vườn rồi sao?
Một người giúp việc lên tiếng.
- Thật sao? Cái cậu này thật là…Đã bảo ngoan ngoãn ngồi đợi rồi cơ mà.
Đúng lúc đó, Hạ Băng với khuôn mặt lo lắng, sợ hãi đang vội bước vào. Thấy An Tường, cô đứng sững lại. Không nghĩ ngợi nhiều, cô liền chạy đến khóc lóc, báo tin:
- Không xong rồi, Thuỷ Du…cậu ấy…cậu ấy bị ngã.
Mọi người ai cũng hết sức kinh ngạc, nháo nhào cả lên. An Tường còn không kịp hỏi là hạ băng là Thuỷ Du bị ngả ở đâu đã chạy thẳng một mạch. Hạ băng nối đuôi chạy theo.
Thuỷ Du nhanh chóng được đưa vào bệnh viện.
Lại một lần nữa cô lại vào phòng cấp cứu với tình trạng nghìn cân treo sợi tóc. Mới vừa xuất viện chưa được bao lâu cô lại phải nhập viện trở lại.
Tử Yên vì thương bạn mà không ngừng khóc. Khi thấy Hạ Băng đứng khép nép ở một góc. Cô không kìm nén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-hong-tuyet/1904135/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.