🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

08.



Một đêm nọ, tôi bị tiếng sấm đánh thức. Tôi không ngừng run rẩy, căn nhà trống rỗng, gió thổi đập tung cửa sổ.



Bên ngoài, bóng cây loang lổ.



Tôi như trở lại về đêm đó, bị Khương Mẫn nhốt trong lớp học. Trong bóng tối vô tận không ai nghe được tiếng kêu cứu của tôi.



Trong đêm đen tràn ngập sự tuyệt vọng, tôi rúc vào chăn mền.



Vết sẹo sau lưng như lửa đốt, vô cùng ngứa.



Không khí trở nên vừa ẩm ướt vừa đặc quánh khiến tôi không thở nổi.



Tôi nắm chặt lấy ga giường.



Trong cơn hoảng loạn, tôi mò tìm lấy điện thoại.



Giờ phút này, tôi tựa như tìm được ánh sáng trong đêm đen, vô thức bấm số.



“Alo?”



Giọng nói trầm ổn của Giang Văn Tự truyền đến từ đầu bên kia.



Tôi muốn nói với anh rằng tôi vô cùng sợ hãi, anh có thể đến ở bên cạnh em không?



Thế nhưng lời đến đầu môi, làm thế nào cũng không nói ra được.



Tôi biết anh sẽ không tới.



Tôi chua xót nói: “Anh hai, nếu như em chết đi, có phải anh sẽ hạnh phúc hơn?”



Em chết đi, anh sẽ không cần phải áy náy, giày vò tự trách.



Em chết đi, anh có thể thẳng tiến đến tương lai mà anh muốn.



Trong khoảnh khắc, im lặng bao trùm.



Tôi nín thở như đang chờ đợi một phiên tòa cuối cùng.



Giờ phút này tôi nghĩ bản thân như một con bạc điên rồ và vô vọng, không chút do dự đặt tất cả con chip lên để đánh cược.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-hong-cuoi-cung/3004276/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bông Hồng Cuối Cùng
Chương 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.