Hiểu Lam mượn bóng tối che giấu bản thân, cuối cùng nàng cũng đến được căn phòng ngày hôm đó. Đáng tiếc là căn phòng ấy đã cháy rụi, chẳng còn dấu vết nào. Trong đống đổ nát chỉ còn lại bụi than. Thậm chí cái cây hôm đó cũng đã cháy rụi chẳng còn gì. Có gắng tìm kiếm trong đám đổ nát, hình như nàng tìm được điều muốn tìm, con dao của người kia dùng để đâm A Sương vẫn còn sót lại, nó không bị cháy. Nàng ngắm nó một lúc, trên đó có một kí hiệu gì đó, nàng đã thấy nó ở đâu rồi, trông rất quen. Lọ thuốc độc mà người đó nhắc với A Sương nàng chả cách nào tìm được, chỉ mong nó chưa lọt vào tay Hoàng hậu. Hình như bóng dáng của nàng đã bị ai đó phát hiện. Cấm quân kéo một tốp đến đó kiểm tra. Nàng giật mình nhận ra khi họ đã gần đến. Hiểu Lam nhanh chóng bỏ chạy, càng bí ẩn càng tốt.
Về phần Minh Vũ được Hoàng thượng ban hôn, hắn tỏ ra không chút lo sợ, từ từ đáp.
- Bẩm Hoàng thượng, hạ tướng tự thấy bản thân mình không có gì tốt để xứng đáng với công chúa điện hạ! Hơn nữa, hạ tướng cảm thấy công chúa sẽ hạnh phúc khi được bên cạnh người mình thực sự yêu!
- Hahaha! – Hoàng thượng cười lớn. - Mấy khi có kẻ nào dám cả gan từ chối làm phò mã, nếu không muốn thì thôi vậy, ta không ép! Ta cũng muốn Yến nhi hạnh phúc! Hahaha! - Lại tiếp tục một trận cười sảng khoái.
Mẫu thân Minh Vũ từ xa nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-hoa-nho/2676859/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.