Khoảng thời gian im lặng giữa Kỳ Thư và Khang Vũ khiến cho cô cảm giác như mất đi một người bạn. Sự khó chịu khi ngay cả đụng mặt cũng khiến cho Khang Vũ không thuận mắt làm Kỳ Thư bứt rứt không biết cách nào để xoay chuyển. Nhưng cô cũng có lòng tự trọng, nếu cậu đã không muốn cô hà tất phải bám víu lấy cậu. Cho nên tình bạn giữa họ càng không có lối thoát.
Đối với học sinh, lớp tám là khoảng thời gian có thể chuẩn bị những kiến thức cần thiết cho kỳ thi tốt nghiệp lớp chín, vì vậy bố mẹ Kỳ Thư sớm đã chuẩn bị cho cô lớp học thêm vào các buổi chiều tối.
Thầy giáo dạy thêm sống ở một khu vực ít dân, không có đèn đường. Ban đêm khi đi học cô cùng đám bạn sẽ cùng nhau soi đèn để đi học. Vào những năm này xã hội tương đối an toàn, trẻ nhỏ và học sinh có thể thoải mái đi bộ đến trường mà không cần đến người lớn đưa đón, lại là thị trấn ít người mà chân thật luôn tận tình giúp đỡ cho nên đi học bạn đêm đều là cô đạp một chiếc xe đạp mà đi.
Mỗi đêm học đều rất lạnh, đường xá tối mịt mù. Có những đêm mưa rét buốt, mọi người đều ôm nhau mà đi tìm kiến thức.
Có một đêm mưa lất phất, cha mẹ lo con ốm đau để con cái họ ở nhà, riêng Kỳ Thư cương quyết đi học dù bạn bè đều nghỉ hết, cô vẫn chăm chỉ vẫn đi học thêm như thường. Đó là một đêm với ngàn cơn gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-hoa-dep-nhat-no-ro-vi-em/2305412/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.