Năm nhất đại học là khoảng thời gian khiến cho học sinh thay đổi từ cách nhìn đến nội tâm. Có thể biến một Tần Quang hổ báo thành một nam sinh nho nhã biết đùa, biến một Thùy An bà chằn thành cô gái ủy mị, hiểu chuyện. Cũng khiến cho Kỳ Thư trở nên dịu dàng và ngọt ngào hơn.
Sự xa cách không phải điều gì quá xa lạ khi Khang Vũ đã luôn đi xa suốt từng ấy năm. Cho dù ở một đất nước khác, sự liên lạc của họ dường như lại chưa hề bị cắt đứt. Đặc biệt là với Kỳ Thư. Những câu chuyện mới mẻ từ ngày đầu đặt chân vào môi trường mới được cô truyền tải đến cậu bằng những cách chân thực nhất, khiến cậu qua màn hình vô tuyến luôn phải thốt lên biểu cảm vô cùng phong phú. Điều khiến cậu luôn mỉm cười chính là sự thay đổi qua từng ngày của ba người bạn có vị trí đặc biệt trong lòng cậu. Tuy rằng xa xôi, nhưng không có cuộc vui nào không có đến sự góp vui của cậu qua điện thoại.
“Dạo này các cậu già hẳn đi rồi.” Khang Vũ cười lớn qua màn hình máy tính.
Ngồi trong phòng trọ được bày trí đơn giản của Kỳ Thư. Ba người Tần Quang, Thùy An, Kỳ Thư cứ hễ cuối tuần lại tụ tập gọi điện cho Khang Vũ, cùng nhau uống vài ba chai bia, lai rai một vài món nhậu, hàn huyên cho đến nửa đêm.
“Thật không công bằng, sao cậu lại vẫn cứ trẻ măng vậy chứ? Bộ đi học không ai cho cậu ăn hành hả?” Thùy An nốc một cốc bia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-hoa-dep-nhat-no-ro-vi-em/2305404/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.