Trong buổi tập bắn cung, các huynh đệ ai cũng thay phiên nhau dùng nét mặt dò xét nhìn chằm chằm Mặc Túc.
“Tam đệ à, nói cho chúng ta biết một chút xem, đệ có ý với tiểu thư nhà người ta à?” cuối cùng Mặc Thành cũng không chịu được sự tò mò, hỏi thẳng.
“Đúng rồi đó, huynh mau nói cho chúng huynh đệ cùng biết đi, để người khác biết mà né tránh đối tượng của huynh chứ đến lúc có người theo đuổi, huynh lại trả thù thì tội bọn đệ” Mặc Vũ cũng lên tiếng, miệng thì cười bí hiểm.
Xung quanh các hoàng tử cũng gật đầu, cho lời Mặc Vũ nói là có lý, ai không biết tính khí khó chìu của Tam hoàng tử chứ, chẳng có can đảm mà giật thứ hắn thích đâu.
Mặc Túc chỉ cười cười với mọi người mà không nói gì, nhưng ai cũng hiểu là hắn xác nhận chuyện đó, cái gã đáng chết này, nói dư một lời với huynh đệ thì sẽ chết sao, sư huynh đệ cùng sống trong cung ngần ấy năm, lại không bằng một mỹ nữ mới gặp vài ngày, đúng là không thể nói nổi mà.
Bên này, Mộc Nhi đi về viện của mình với cái bụng không thể no hơn được nữa, cô ngồi ưởn bụng lên thở thầm nghĩ “ Mấy tên hoàng tử này là đầu heo sao, làm sao có thể nghĩ là vì cô ngại, nên cứ thay nhau gắp nhiều thức ăn cho cô như vậy chứ, định giết người bằng thức ăn sao?” ăn no rồi lại đi bộ, giờ mắt cô đã nhíu lại, nhưng vẫn không ngủ được vì quá no, đúng là hành hạ mà.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-dung-xuyen-qua-thanh-my-nu/44999/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.