Mấy ngày tiếp theo trôi qua trong yên ả, ngày nào chú Tần cũng canh giờ gọi cho tôi, buổi trưa thì nhờ ai đó sang đưa cơm, tăng ca tối muộn thì có chú lái xe đứng chờ rồi chở tôi về. Cũng có cái để gọi là tình yêu cuồng nhiệt.
Dù tôi có che giấu thế nào đi chăng nữa, tôi nghĩ từ hồi tôi học cấp ba, lần đầu thấy chú cho đến giờ, tôi vẫn luôn kiên trì, không chút ngần ngại mà thích..... mặt chú.
Ừ, thích mặt chú.
Sao trên đời này lại có người đẹp tới vậy chứ, sắc đẹp là chân lý!
Thỉnh thoảng thằng bạn lại khuyên tôi, nó nói tôi đừng vì sắc dục mà lún sâu trong bùn lầy, tôi thì thật sự chẳng hiểu ý nó là gì.
Cuối cùng, nó hết nhịn nổi, bảo muốn gặp tôi trực tiếp để nói chuyện cho đàng hoàng.
Tôi không hiểu có gì để nói, chúng tôi đã nói nhiều lắm rồi và lần nào kết quả cũng y như nhau, chúng tôi không hiểu nổi suy nghĩ của nhau, cũng không thể thỏa hiệp với nhau.
Nhưng nó rất cố chấp, tôi không thể bác bỏ kiến nghị của nó được.
Tối nay tôi tăng ca, chú Tần vẫn đến đón tôi như thường lệ.
Tôi rốt cuộc nhịn không được mà hỏi: “Kẻ uy hϊếp chú thế nào rồi ạ?”
“Kẻ uy hϊếp tôi?” Trong lúc nhất thời, hình như chú không hiểu tôi đang nói gì, phải qua một lát sau chú mới đáp “À, bọn chúng ư, một đám co đầu rụt cổ, tới bây giờ vẫn chưa dám xuất hiện.”
Tôi: “Bọn chúng? Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-dung-thanh-ma-nho-cua-thang-ban-phai-lam-sao-day/3433521/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.