Tôi theo thằng bạn về nhà nó, nó nói chắc bố nó còn đang ngủ rồi chặn tôi ở dưới sảnh, nhờ người giúp việc đi kêu bố nó dậy. 
Nó khó hiểu ghê, tôi lên đó gọi chú luôn thì chẳng phải nhanh hơn sao? 
Mở mắt thấy bất ngờ, lại chả thích? 
Ngủ thôi mà, chú thì tôi cũng 'ngủ' rồi, có gì đâu mà không được nhìn. 
Tôi ngồi yên đó chờ, ôm con khỉ bự ngốc nghếch mà lòng cứ thấp thỏm, nếu chú Tần còn đang giận, không muốn gặp tôi thì phải làm sao đây? 
May thay, tôi mới đợi được một lát là chú đã xuống rồi. 
Tôi đưa con khỉ bự cho chú, suy nghĩ một hồi nhưng vẫn chưa biết nói gì, chú lại tỏ ra rất kinh ngạc rồi nhìn con khỉ bự thật lâu, trông chú cảm động lắm, chú thỏ thẻ: "Tuy nó không phải là con khỉ mà tôi muốn.... Nhưng mà.... ừm, cảm ơn em." 
.....Khoan đã, không phải con khỉ này? Tôi lấy nhầm con khỉ hả?!!! 
Sáng giờ kiếm muốn khùng xong lòi ra kiếm lộn?! 
Bảo sao con khỉ này xấu dữ vậy! 'Tuyệt vời'! 
Tôi đang tính trả lời chú, thằng bạn tôi lại đột ngột xông ra từ chỗ xó xỉnh nào đó, nó chẳng nói chẳng rằng rồi ngồi phịch xuống sofa, nhìn thẳng vô bọn tôi. 
Tôi cứng họng, đành phải vỗ vai chú Tần, ý bảo là tôi hiểu rồi. 
Hiển nhiên chú Tần cũng thấy rất ngượng nghịu, chú nhìn ánh mắt chằm chặp của thằng bạn, nói: "Chỗ người lớn nói chuyện, trẻ con đừng có nhìn lung tung." 
Excuse me?? Chỗ người lớn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-dung-thanh-ma-nho-cua-thang-ban-phai-lam-sao-day/3433519/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.