Nó tức tới nổi mà nâng giọng lên mấy tông.
“Tình yêu?!” Nó hét to “Hai người có tình yêu hồi nào hả!!!”
Tôi đành phải giải thích với nó: “Lỗi tao, tao coi phim nhiều quá, mày hiểu mà ha.”
Nó: “Không, tao không hiểu.”
Tôi: “……”
Xịt keo.
Nó hỏi: “Chẳng lẽ mày không thấy lạ?”
Tôi chân thành nói với nó: “Không thấy.”
Nó lại hỏi: “Mày không thấy là bố tao trẻ quá hả?”
“Thấy chứ.” Tôi nghiêm túc ngẫm nghĩ “Mấy người giàu người ta chăm sóc da tốt ghê, bố mày có bí quyết gì không, để tao còn về chia sẻ với mẹ tao, hiếu kính bà."
Nó nhìn tôi, hận sắt không thành thép: "Mày vô tâm tới cỡ nào vậy hả?! [vô tâm ( tâm đại): chỉ người vô tâm, bất cẩn]”
Tôi buột miệng thốt ra: “Tình yêu vĩ đại thế nào thì tim (tâm) tao lớn thế ấy!"
Nó: “……”
Nó: “Ngu lozn! Câm miệng, nghe tao nói!”
Tôi: “Éc……”
Nó nhìn trái nhìn phải, thấy chú với anh cả đã đi rồi, quanh đây chỉ còn tôi với nó, nó đột nhiên lao lên giựt phăng cổ áo tôi, tôi sợ tới mức xém tát nó vô tường.
“Mày làm gì thế!” Tôi hỏi “Cởi đồ tao chi!”
Thằng bạn: “Bố tao cắn mày? Tao biết là lúc bị cắn mày không cảm thấy gì, nhưng đột nhiên qua một đêm mà có vết thương sâu như vậy, chẳng lẽ mày không thấy kỳ?"
Tôi che vết thương lại: “Nói mấy chuyện này giữa ban ngày ban mặt là xấu lắm đấy, dơ bẩn hà."
Nó trợn trắng mắt: “Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-dung-thanh-ma-nho-cua-thang-ban-phai-lam-sao-day/3433510/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.