*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cứ việc mới vừa sáng ra đã bị Lục Thi Duy đá xuống giường, nhưng thời điểm Lạc Vĩ Vĩ rời giường vẫn có chút hơi đắc ý, ức chế không nổi tâm tình tốt.
Tùy Tâm vẫn ồn ào nói đau đầu, mấu chốt nhất là đói. Lục Thi Duy cho hai người bọn cô mỗi người một bát thức ăn cho chó, Lạc Vĩ Vĩ ăn vui vẻ hơn ai hết.
Tùy Tâm cầm thìa do dự cả buổi, tôi đói bụng cả đêm mà chỉ cho tôi ăn cái này à?
"Hộp Toàn Gia tối qua đây? Có lẽ còn có thừa chứ? Mới qua một buổi tối, có lẽ chưa hỏng đâu, lấy ra ăn đi." Tùy Tâm.
Lục Thi Duy nghi ngờ nhìn về phía Lạc Vĩ Vĩ, đúng rồi, còn cái hộp Toàn Gia đâu rồi, hình như mình không có ăn, đâu mất rồi?
Lạc Vĩ Vĩ vô cùng ưu nhã ăn đồ ăn trong bát, vẻ mặt đương nhiên trả lời: "Cậu đã nói là tối qua rồi, còn có thể để tới giờ này sao? Còn có thể để lại cho cậu à?"
"..." Tùy Tâm cùng Lục Thi Duy cùng bó tay. Mặc dù biết Lạc Vĩ Vĩ có thể ăn, nhưng có muốn hay không cũng không thể như vậy chứ.
Trên đường đi làm Lạc Vĩ Vĩ còn muốn tiếp tục đắc ý, mà vừa nghĩ tới hôm nay bắt đầu trong phòng lãnh đạo là người khác ngồi, cô lại bắt đầu ưu thương. Cô tuyệt đối có bản lĩnh cùng lãnh đạo mới làm tốt quan hệ, việc này đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-dung-muon-yeu-nguoi/1757861/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.