Chủ nhật Lục Thi Duy cố ý dậy muộn một chút, bởi vì Lạc Vĩ Vĩ thích ngủ nướng, nàng đã nghĩ muộn một chút mới làm bữa sáng, đợi đến lúc Lạc Vĩ Vĩ rời giường vừa vặn có thể cùng ăn, miễn cho mỗi lần Lạc Vĩ Vĩ rời giường đều tội nghiệp mà than đói.
Nhưng mà không nghĩ tới thời điểm nàng thức dậy, Lạc Vĩ Vĩ đã ra ngoài.
Ánh sáng mặt từ đâu xuất hiện? Lạc Vĩ Vĩ lại dậy sớm! Nàng như thường lệ không gọi điện thoại hỏi, dù sao Lạc Vĩ Vĩ cũng không tốt đẹp nói với nàng, ngược lại nói nàng lo chuyện bao đồng. Chẳng qua trong lòng ít nhiều còn để trong lòng một chút.
Đơn giản mà nấu một tô mì, thời điểm Lục Thi Duy chuẩn bị ngồi xuống ăn, bỗng nhiên phát hiện Lạc Vĩ Vĩ để lại cho nàng một tờ giấy. Chữ viết của Lạc Vĩ Vĩ vẫn giống như hồi cao trung, không tiến bộ gì, thích viết nét, có chút chỉ có mình cô hiểu được.
Nhưng Lục Thi Duy đều có thể nhận ra. Tờ giấy không xưng hô cũng không đề tên bên dưới, chỉ có một câu vô cùng đơn giản: Tôi ra ngoài, có việc thì gọi.
Lục Thi Duy cũng cảm thấy có nhiều thứ đã bắt đầu lặng lẽ biến hóa, nói ví dụ như mấy tháng trước Lạc Vĩ Vĩ không thể nào tinh tế như vậy để lại cho nàng một mảnh giấy. Không phải nói thẳng, cũng không phải nhắn tin, mà là dùng bút viết xuống.
Nghĩ đi nghĩ lại, Lục Thi Duy khóe miệng có chút cong lên.
Lạc Vĩ Vĩ thật ra cũng không muốn dậy sớm, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-dung-muon-yeu-nguoi/1757854/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.