Lục Thi Duy cùng Lạc Vĩ Vĩ nhận lấy vòng ngọc giống nhau như đúc.
Chị họ còn đang giải thích tại sao muốn mua cái này cho các cô, nàng đã thoải mái mà đeo lên tay. "Đẹp quá, cám ơn đàn chị." Nói xong, nàng lại nhìn Lạc Vĩ Vĩ, "Vĩ Vĩ, cậu không thích à?"
Lạc Vĩ Vĩ nhếch miệng: "Tại sao phải mua đồ cặp cho em cùng cậu ta?"
Anh rể bồi thêm mấy nhát dao: "Bởi vì hai đứa tụi em thân thiết."
Lạc Vĩ Vĩ liếc mắt, "Em cùng cậu tuyệt đối không thân thiết!"
"Ai nha, Vĩ Vĩ em thật sự là quá nghịch ngợm rồi, sao có thể nói lời bịa đặt như thế. Muốn nói hai đứa tụi em không thân thiết, ai mà tin được chứ? Đừng nói từ nhỏ đến lớn như hình với bóng, chính là thời điểm lên đại, em còn thường xuyên chạy đến thành phố H, có lần chị còn thấy hai đứa bây tay trong tay đi vào rạp chiếu phim cơ mà." Vẻ mặt chị họ xem thường nhìn về phía Lạc Vĩ Vĩ.
Lạc Vĩ Vĩ bối rối, trừng mắt nhìn chị họ, lại quay đầu nhìn Lục Thi Duy, lại nhìn chị họ, "Em chạy tới thành phố H khi nào? Còn đi xem phim? Lại còn cùng cậu ta? Còn tay trong tay?" Nói xong lại nhìn Lục Thi Duy.
Chị họ sửng sốt một chút, khẩn trương kích động như thế để làm gì? Rõ ràng lời mình nói đều là thật mà.
Lúc này Lục Thi Duy nhìn không được nữa, nói với chị họ: "Đàn chị, chị có nhớ nhầm không? Em không có cùng cậu ta đi xem phim. À, đương nhiên, không tính xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-dung-muon-yeu-nguoi/159914/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.