Tô Liễu không ngờ, ăn một chiếc hamburger, uống mộtcốc cô ca trước sau chưa đầy hai mươi phút, Khâu Kiêu Dương vừa ra ngoài ngheđiện thoại, cô đã bị...bắt chuyện. Đấy là hai người con trai khoảng hơn haimươi tuổi, một trong số đó là anh chàng hướng về cô vẫy tay mà cô nhìn thấy vừarồi, đeo túi đen, mặc quần rất nhiều túi hộp, toát lên vẻ không chính thống, ngườikia lại rất chỉn chu với sơ mi trăng, caravat kẻ chéo hai màu xanh bạc, nhìnnhư dân văn phòng vừa ra khỏi công ty.
“Hi hi...hi hi” Anh chàng đeo kính không nói chỉ cười.
Tô Liễu đưa mắt nhìn cảnh giác, chợt nhớ tới câuchuyện của một chị khóa trên. Chị kể, gần đây xuất hiện hai kẻ bệnh hoạn, haykiếm cớ hỏi đường trêu ghẹo rồi lôi của quý ra khiến mọi người phát hoảng. Lẽnào bọn chúng đã mò vào quán KFC này rồi? Nghĩ vậy, cô làm bộ tức tối rồi lạnhlùng nói :” Chỗ này có người ngồi rồi, bạn tôi ra ngoài gọi điện thoại, chútnữa sẽ quay lại.”
“ Anh biết mà, hà hà. Cô bé không thấy Tiểu Bảo vẫnđang cầm điện thoại kia sao? Cậu ta cố tình gọi điện dụ Kiêu Dương ra ngoài,bọn anh mới có thể lẻn vào đây chứ.” Anh ta tháo cặp kính đen và nhét vào túingực. Nói xong tự tiện ngồi xuống chiếc ghế đối diện, cười rất tươi:” Mĩ nữTiểu Ngược, anh là Tiểu Bố, còn anh kia là Bảo Khí Giang Hồ.
Mặc dù đôi bên chưa nói chuyện với nhau trong game baogiờ, nhưng đã được nghe danh em từ lâu. Bọn anh là bạn chí cốt của Khâu KiêuDương, rất vui được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-dung-muon-chet/2793625/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.