Chương trước
Chương sau
Chờ mãi, đợi mãi, cuối cùng kỳ nghỉ hè cũng tới, lạisắp được về nhà rồi. Khi trái tim xuất hiện cảm giác lâng lâng vui sướng, thậtra Tô Liễu đã được ngồi trước chiếc máy tính ở nhà. Mấy ngày liền chưa vàogame, nhưng vừa đăng nhập, cô đã bị một kẻ lạ mặt tấn công tới tấp.
Tô Liễu chăm chú nhìn và phát hiện ra, đó là một ngườichơi nước Tần, tên gọi Nguy Hại Tứ Phương.
Người của mình, khả năng sử dụng nhầm phương thức giếttập thể rồi! Nghĩ vậy, Tô Liễu không chạy tới điểm hồi sinh mà chọn hồi sinhtại chỗ ở cổng Hạ Ma thành. Nào ngờ vừa đứng dậy lại bị miễu sát chết ngay lậptức.
Lần này đã rất rõ, người ta chính xác là muốn nhắm vàocô.
Nữ vương tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
Tô Liễu không nói không rằng, chọn hồi sinh an toàn ởthành chủ, bay về hoàng cung, tìm đại thần nội chính NPC nói chuyện, trực tiếptống giam người chơi Nguy Hại Tứ Phương và cấm phát ngôn.
Quyền lợi của quốc vương chỉ có một chút thế thôi.Trong một ngày được bốn lần bắt tống giam người chơi nước mình và cấm gửi tintrên các kênh miễn phí, mỗi lần một người, trong vòng hai tiếng.
Để đối phó với bọn dân đen, thỉnh thoảng cũng phải tỏrõ uy thế.
Tô Liễu thản nhiên vẫy tay chào đại thần nội chính rồiđứng vào một góc trong hoàng cung, mở giao diện bạn bè, dò tìm xem ai online,cùng nhau tổ đội đi luyện cấp.
Cô không ngờ, trên kênh thế giới thu phí và loa phátthanh đang cùng lúc xuất hiện hàng chuỗi những lời thóa mạ chửi rủa cô từ rấtnhiều ID lạ. Cùng lúc, kênh chat gia tộc rung lên bần bật.
[Gia Tộc] Doanh Vũ: Tô Tô!!!
[Gia Tộc] Bỗng Dưng Muốn Chết: Mình đây.
[Gia Tộc] Doanh Vũ: Sao cậu lại tống giam Nguy Hại TứPhương lại còn cấm phát ngôn? Cậu không biết đó là hội trưởng hành hội Tân Tinhà?
[Gia Tộc] Bỗng Dưng Muôn Chết: Uhm, cũng không để ý,sao thế?
[Gia Tộc] Lão Đại: Mấy hôm em đi vắng xảy ra rất nhiềuchuyện, để Tiểu Thích kể lại cho em nghe.
"Vâng ạ." Tô Liễu vừa trả lời vừa căng đầusuy nghĩ đoán xem có chuyện gì. Trước lúc nghỉ hè, cô đã đổi sim di động theomã vùng quê nhà, lại quên không báo với Cố Phi. Vì vậy, hoàn toàn không nắmđược chút thông tin nào trong game.
Cố Phi rất nóng tính, điều này Tô Liễu đã biết từ banăm về trước. Nhưng đây là lần đầu tiên cậu ta lắm lời đến thế.
Từ chuyện đổi số không thông báo đến chuyện mất tămmất tích, nói thẳng ra cũng chỉ là một tội danh bình thường. Vậy mà Cố Phitrách móc suốt nửa tiếng đồng hồ không thôi, khiến Tô Liễu chịu không nổi đànhphải cắt ngang lời cậu ta: "Mẹ sai mình ra siêu thị mua rau, cậu cứ từ từnói, lát nữa mình xem tín nhắn offline".
Sau đó, cô lặng lẽ ngồi nhìn từng chuỗi dấu chấm lửnghiện ra trên kênh chat riêng, và cuối cùng những thông tin cần biết cũng xuấthiện. Thì ra, sau khi thành lập tân quốc, hệ thống cho phép mọi người chơi đượcmột lần nữa lựa chọn lại quốc tịch miễn phí. Thường thì càng những game thủđẳng cấp cao có vai có vế ở nơi nguyên quán sẽ càng ít chuyển dịch. Chỉ nhữngngười cấp độ trung bình trở xuống mới muốn tới nước mới để gây dựng từ đầu.
Tuy nhiên cũng có trường hợp ngoại lệ, ví dụ như cảmột hành hội lớn mạnh di chuyển tập thể, nhằm phát huy ưu thế tuyệt đối củaviệc người đông sức mạnh. Đợi hết bốn tháng thời gian bảo hộ, tân quốc phải bỏphiếu bầu quốc vương, bọn họ sẽ tranh ngôi đoạt quyền.
Với lí do này, hành hội Tân Tinh đã tới Tần quốc. Tuyvừa mới đến, cả hành hội đã nhanh chóng chiếm lĩnh các vị trí luyện cấp đắc địavà ra tay giết người tàn bạo.
Tô Liễu không may, vừa mới online lại xuất hiện ngay ởcổng Hạ Ma thành - lãnh địa mà Nguy Hại Tứ Phương dẫn đám đàn em cấp thấp tớikiếm điểm kinh nghiệm, trong lúc hào hứng đã giết luôn cả cô.
Sau khi nghe xong Tô Liễu ngửa mặt thở dài: Giam thìcũng đã giam rồi, lẽ nào giờ lại thả ra, thật mất mặt lắm!" . Tô Liễu nói.
Từ góc dưới màn hình nhanh chóng bật ra câu trả lờicủa Cố Phi.
"Biết là cậu chưa đi mà! Không cần cậu phải thả,vì Nguy Hại Tứ Phương dư sức nộp ba mươi Nguyên Bảo tiền chuộc. Giờ này chắchắn đã ra từ lâu rồi. Thôi, không phải nghĩ nữa. Nguy Hại Tứ Phương cũng khôngđến nỗi nào, về cơ bản chỉ chiếm đất giết người, vả lại cũng không nhằm vào giatộc chúng ta. Lão Đại căn dặn bọn mình luyện cấp thì lánh xa hắn ra, tránh gâyrắc rối."
"Ồ." Tô Liễu nhắn một chữ, thể hiện mình đãhiểu.
Tiếng chửi rủa trên kênh thu phí nhỏ dần, tuy có mộtđám dường như là đàn em của Yêu Tinh đang ra sức chế nhạo Tô Liễu hèn nhát. Lầnnày Doanh Vũ không khách khí sử dụng luôn phương thức tràn màn hình, khiến mấykẻ đeo bám thiếu tiềm lực tài chính kia phải chạy vuốt đuôi không kịp.
"Đi thôi, ra ngoại thành luyện cấp, Nguy Hại TứPhương cũng phải cho chúng ta chỗ để thở chứ!" Tô Liễu đoán nói.
"Đương nhiên, nếu không Minh Yểm tỉ tỉ đã phảnđối, và chúng ta đã chẳng cần luyện cấp mà quay sang công kích hắn luôn."Cố Phi cười hì hì, "Đến Phong Quỉ Giới tích điểm kinh nghiệm thôi, cả nhàđều đang ở đó. Hiện giờ nhân vật nữ vương của cậu level thấp lắm."
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ kiến quốc, cả nhóm đã nhấttrí đề nghị Tô Liễu sửa lại mật khẩu của nick Tiểu Ngược. Điều đó có nghĩa là,mọi người sẽ không luyện cấp giúp cô nữa, từ nay về sau cô phải tự lực cánhsinh.
Tô Liễu bận thi cử rồi nghỉ hè về quê, không có thờigian online. Level trước kia do Cố Phi luyện giúp giờ lại thành ra thấp. Nhưngcô không ngại việc cậu ta chê cười mình, thản nhiên quất ngựa thẳng tiến PhongQuỉ Giới để giẫm điểm kinh nghiệm. Nào ngờ, vừa ra đường cái khoảng chừng baphút, vẫn chưa tới gần Phong Quỉ Giới, Tô Liễu đã bị tấn công khiến người ngựangã nhào.
Tô Liễu tức giận muốn thổ huyết!
Lòng thầm nghĩ, nếu lại tên Nguy Hại Tứ Phương đưathuộc hạ đi giết người để chiếm cứ địa bàn thì ngày ngày sau khi online, cô sẽdẹp hết mọi việc, chỉ chuyên tâm... tống hắn vào tù. Một là hắn ta sẽ bị giamcho tới chết, hai là hàng ngày phải bỏ ra một trăm hai mươi Nguyên Bảo tiềnchuộc coi như của đi thay người.
Đáng tiếc là... Không phải. Không phải người của hànhhội Tân Tinh, cũng không phải người nước Tần. Mà là một kẻ đã có lần chạm tráncách đây rất lâu - mĩ nhân nước Ngụy tên gọi Hồng Trần Nhất Kỵ Phi Tử Tiếu.
Đúng như cái tên Phi Tử Tiếu, cô ta cười lúng liếng:"Hi Hi, tưởng ai, đây chẳng phải là Tiểu Ngược bị anh Kiêu Dương trục xuấtkhỏi nước Tề sao?"
Tô Liễu thấy trước mặt có tới mười mấy bóng người đứngim lìm, mà khoảng cách cũng không đủ để thoát thân. Không muốn lãng phí máu hồiphục nguyên khí, cô một mặt nhắn tin trên gia tộc gọi người tới đón, mặt khácgiả theo giọng eo éo của đối thủ: "Hí hí, tưởng ai, đây chẳng phải là HồngTrần Nhất Kê kẻ từng cướp không được được Kiến Quốc lệnh giả bộ rớt mạng màoffline sao?" Chữ Hồng Trần Nhất Kê vốn do Tô Liễu gõ nhầm. Nhưng Tô Liễuliếc mắt nhìn bộ dạng của cô bạn Hồng Trần khi cười "hi hi", độtnhiên cảm thấy chữ gõ nhầm kia của mình rất hợp tình hợp cảnh, nên không sửa màgửi thẳng luôn.
Kết quả không nằm ngoài dự đoán, trận chiến giữa haingười nhanh chóng nổ ra.
Hồng Trần tấn cồng trước. Tô Liễu tuy thấp hơn cô ta20 level nhưng trang bị lại tốt hơn, nếu biết cách đánh vẫn có nhiều khả năngthắng. Cô bạo tay tiếp đầy bình máu, múa kiếm xông pha một hồi, chém cho mĩ nữHồng Trần kia chi còn một phần ba lượng máu. Bè lũ xung quanh thấy thế cũngnhảy vào theo, kẻ tiếp máu người xông lèn, dùng một chiêu thức đơn giản nhất,đó là lấy pháp trượng, cung nỏ, cán dao... đánh hộiđồng Tô Liễu.
Đánh nhau trên mạng là như thế, cảm thấy có thể thắngthì đánh tay đôi, thấy đánh không được thì gọi người tới giúp! Cậy đông hiếpyếu. Tuy bị chết hết sức oan ức, nhưng Tô Liễu cũng không ngây ngô thốt lênnhững lời đại loại như "Bọn vô sỉ bắt nạt phụ nữ chân yếu tay mềm".Cô đứng dậy mở tủ lạnh lấy một que kem quay lại ngồi trước máy tính, vừa ăn vừacười hi hi nhìn đội quân của gia tộc đến tiêu diệt sạch bọn chúng.
Không phải thù sâu oán nặng, giữ xác rất lãng phí thờigian. Gia tộc nữ vương thích nhất là được cùng nhau giết quái, mở thiết bị,không ai ham mấy trò giết qua giết lại lẫn nhau. Tiểu Ngược liền đứng dậy, cùngDoanh Vũ và Bạch Tuyết khoan khoái làm mấy động tác bêu giếu đám xác đang nằmngổn ngang rồi huýt sáo lên đường.
Trong trò chơi, ngày nào cũng có những cuộc chiến bấtthường kiểu này diễn ra. Mọi người không lấy gì làm lạ, cũng không vì thế màlưu tâm. Không ngờ đám người bên nước Ngụy thật vô lại, bọn chúng quay về gọiđến hơn hai gia tộc với chừng một trăm nick đến Phong Ma Giới giết họ. Trong đócó cả kẻ thù không đội trời chung của Tô Liễu - Yêu Tinh Áo Choàng cùng gã gianphu Thiên Địa Bất Nhân.
Cán cân chênh lệch, lại không đề phòng, nên cả nhóm đãnhanh chóng bị hạ gục. Và màn kế tiếp sẽ là bị nhục mạ, bị chà đạp bằng đủ loạingôn từ trên kênh thế giới. Mục tiêu công kích lần này không ai khác ngoài nữvương Tần quốc Bỗng Dưng Muốn Chết.
[Thế Giới] Pila: Ha Ha! Đây chẳng phải là nữ vươngnước Tần ư? Sao giờ lại quỳ trước mặt ta như một con chó thế này?
[Thế Giới] Hồng Trần Nhất Kỵ Phi Tử Tiếu: Bỗng DưngMuốn Chết, ngươi thực khiến Đại Tần mất mặt.
Là bạn hay thù
Chờ mãi, đợi mãi, cuối cùng kỳ nghỉ hè cũng tới, lạisắp được về nhà rồi. Khi trái tim xuất hiện cảm giác lâng lâng vui sướng, thậtra Tô Liễu đã được ngồi trước chiếc máy tính ở nhà. Mấy ngày liền chưa vàogame, nhưng vừa đăng nhập, cô đã bị một kẻ lạ mặt tấn công tới tấp.
Tô Liễu chăm chú nhìn và phát hiện ra, đó là một ngườichơi nước Tần, tên gọi Nguy Hại Tứ Phương.
Người của mình, khả năng sử dụng nhầm phương thức giếttập thể rồi! Nghĩ vậy, Tô Liễu không chạy tới điểm hồi sinh mà chọn hồi sinhtại chỗ ở cổng Hạ Ma thành. Nào ngờ vừa đứng dậy lại bị miễu sát chết ngay lậptức.
Lần này đã rất rõ, người ta chính xác là muốn nhắm vàocô.
Nữ vương tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
Tô Liễu không nói không rằng, chọn hồi sinh an toàn ởthành chủ, bay về hoàng cung, tìm đại thần nội chính NPC nói chuyện, trực tiếptống giam người chơi Nguy Hại Tứ Phương và cấm phát ngôn.
Quyền lợi của quốc vương chỉ có một chút thế thôi.Trong một ngày được bốn lần bắt tống giam người chơi nước mình và cấm gửi tintrên các kênh miễn phí, mỗi lần một người, trong vòng hai tiếng.
Để đối phó với bọn dân đen, thỉnh thoảng cũng phải tỏrõ uy thế.
Tô Liễu thản nhiên vẫy tay chào đại thần nội chính rồiđứng vào một góc trong hoàng cung, mở giao diện bạn bè, dò tìm xem ai online,cùng nhau tổ đội đi luyện cấp.
Cô không ngờ, trên kênh thế giới thu phí và loa phátthanh đang cùng lúc xuất hiện hàng chuỗi những lời thóa mạ chửi rủa cô từ rấtnhiều ID lạ. Cùng lúc, kênh chat gia tộc rung lên bần bật.
[Gia Tộc] Doanh Vũ: Tô Tô!!!
[Gia Tộc] Bỗng Dưng Muốn Chết: Mình đây.
[Gia Tộc] Doanh Vũ: Sao cậu lại tống giam Nguy Hại TứPhương lại còn cấm phát ngôn? Cậu không biết đó là hội trưởng hành hội Tân Tinhà?
[Gia Tộc] Bỗng Dưng Muôn Chết: Uhm, cũng không để ý,sao thế?
[Gia Tộc] Lão Đại: Mấy hôm em đi vắng xảy ra rất nhiềuchuyện, để Tiểu Thích kể lại cho em nghe.
"Vâng ạ." Tô Liễu vừa trả lời vừa căng đầusuy nghĩ đoán xem có chuyện gì. Trước lúc nghỉ hè, cô đã đổi sim di động theomã vùng quê nhà, lại quên không báo với Cố Phi. Vì vậy, hoàn toàn không nắmđược chút thông tin nào trong game.
Cố Phi rất nóng tính, điều này Tô Liễu đã biết từ banăm về trước. Nhưng đây là lần đầu tiên cậu ta lắm lời đến thế.
Từ chuyện đổi số không thông báo đến chuyện mất tămmất tích, nói thẳng ra cũng chỉ là một tội danh bình thường. Vậy mà Cố Phitrách móc suốt nửa tiếng đồng hồ không thôi, khiến Tô Liễu chịu không nổi đànhphải cắt ngang lời cậu ta: "Mẹ sai mình ra siêu thị mua rau, cậu cứ từ từnói, lát nữa mình xem tín nhắn offline".
Sau đó, cô lặng lẽ ngồi nhìn từng chuỗi dấu chấm lửnghiện ra trên kênh chat riêng, và cuối cùng những thông tin cần biết cũng xuấthiện. Thì ra, sau khi thành lập tân quốc, hệ thống cho phép mọi người chơi đượcmột lần nữa lựa chọn lại quốc tịch miễn phí. Thường thì càng những game thủđẳng cấp cao có vai có vế ở nơi nguyên quán sẽ càng ít chuyển dịch. Chỉ nhữngngười cấp độ trung bình trở xuống mới muốn tới nước mới để gây dựng từ đầu.
Tuy nhiên cũng có trường hợp ngoại lệ, ví dụ như cảmột hành hội lớn mạnh di chuyển tập thể, nhằm phát huy ưu thế tuyệt đối củaviệc người đông sức mạnh. Đợi hết bốn tháng thời gian bảo hộ, tân quốc phải bỏphiếu bầu quốc vương, bọn họ sẽ tranh ngôi đoạt quyền.
Với lí do này, hành hội Tân Tinh đã tới Tần quốc. Tuyvừa mới đến, cả hành hội đã nhanh chóng chiếm lĩnh các vị trí luyện cấp đắc địavà ra tay giết người tàn bạo.
Tô Liễu không may, vừa mới online lại xuất hiện ngay ởcổng Hạ Ma thành - lãnh địa mà Nguy Hại Tứ Phương dẫn đám đàn em cấp thấp tớikiếm điểm kinh nghiệm, trong lúc hào hứng đã giết luôn cả cô.
Sau khi nghe xong Tô Liễu ngửa mặt thở dài: Giam thìcũng đã giam rồi, lẽ nào giờ lại thả ra, thật mất mặt lắm!" . Tô Liễu nói.
Từ góc dưới màn hình nhanh chóng bật ra câu trả lờicủa Cố Phi.
"Biết là cậu chưa đi mà! Không cần cậu phải thả,vì Nguy Hại Tứ Phương dư sức nộp ba mươi Nguyên Bảo tiền chuộc. Giờ này chắchắn đã ra từ lâu rồi. Thôi, không phải nghĩ nữa. Nguy Hại Tứ Phương cũng khôngđến nỗi nào, về cơ bản chỉ chiếm đất giết người, vả lại cũng không nhằm vào giatộc chúng ta. Lão Đại căn dặn bọn mình luyện cấp thì lánh xa hắn ra, tránh gâyrắc rối."
"Ồ." Tô Liễu nhắn một chữ, thể hiện mình đãhiểu.
Tiếng chửi rủa trên kênh thu phí nhỏ dần, tuy có mộtđám dường như là đàn em của Yêu Tinh đang ra sức chế nhạo Tô Liễu hèn nhát. Lầnnày Doanh Vũ không khách khí sử dụng luôn phương thức tràn màn hình, khiến mấykẻ đeo bám thiếu tiềm lực tài chính kia phải chạy vuốt đuôi không kịp.
"Đi thôi, ra ngoại thành luyện cấp, Nguy Hại TứPhương cũng phải cho chúng ta chỗ để thở chứ!" Tô Liễu đoán nói.
"Đương nhiên, nếu không Minh Yểm tỉ tỉ đã phảnđối, và chúng ta đã chẳng cần luyện cấp mà quay sang công kích hắn luôn."Cố Phi cười hì hì, "Đến Phong Quỉ Giới tích điểm kinh nghiệm thôi, cả nhàđều đang ở đó. Hiện giờ nhân vật nữ vương của cậu level thấp lắm."
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ kiến quốc, cả nhóm đã nhấttrí đề nghị Tô Liễu sửa lại mật khẩu của nick Tiểu Ngược. Điều đó có nghĩa là,mọi người sẽ không luyện cấp giúp cô nữa, từ nay về sau cô phải tự lực cánhsinh.
Tô Liễu bận thi cử rồi nghỉ hè về quê, không có thờigian online. Level trước kia do Cố Phi luyện giúp giờ lại thành ra thấp. Nhưngcô không ngại việc cậu ta chê cười mình, thản nhiên quất ngựa thẳng tiến PhongQuỉ Giới để giẫm điểm kinh nghiệm. Nào ngờ, vừa ra đường cái khoảng chừng baphút, vẫn chưa tới gần Phong Quỉ Giới, Tô Liễu đã bị tấn công khiến người ngựangã nhào.
Tô Liễu tức giận muốn thổ huyết!
Lòng thầm nghĩ, nếu lại tên Nguy Hại Tứ Phương đưathuộc hạ đi giết người để chiếm cứ địa bàn thì ngày ngày sau khi online, cô sẽdẹp hết mọi việc, chỉ chuyên tâm... tống hắn vào tù. Một là hắn ta sẽ bị giamcho tới chết, hai là hàng ngày phải bỏ ra một trăm hai mươi Nguyên Bảo tiềnchuộc coi như của đi thay người.
Đáng tiếc là... Không phải. Không phải người của hànhhội Tân Tinh, cũng không phải người nước Tần. Mà là một kẻ đã có lần chạm tráncách đây rất lâu - mĩ nhân nước Ngụy tên gọi Hồng Trần Nhất Kỵ Phi Tử Tiếu.
Đúng như cái tên Phi Tử Tiếu, cô ta cười lúng liếng:"Hi Hi, tưởng ai, đây chẳng phải là Tiểu Ngược bị anh Kiêu Dương trục xuấtkhỏi nước Tề sao?"
Tô Liễu thấy trước mặt có tới mười mấy bóng người đứngim lìm, mà khoảng cách cũng không đủ để thoát thân. Không muốn lãng phí máu hồiphục nguyên khí, cô một mặt nhắn tin trên gia tộc gọi người tới đón, mặt khácgiả theo giọng eo éo của đối thủ: "Hí hí, tưởng ai, đây chẳng phải là HồngTrần Nhất Kê kẻ từng cướp không được được Kiến Quốc lệnh giả bộ rớt mạng màoffline sao?" Chữ Hồng Trần Nhất Kê vốn do Tô Liễu gõ nhầm. Nhưng Tô Liễuliếc mắt nhìn bộ dạng của cô bạn Hồng Trần khi cười "hi hi", độtnhiên cảm thấy chữ gõ nhầm kia của mình rất hợp tình hợp cảnh, nên không sửa màgửi thẳng luôn.
Kết quả không nằm ngoài dự đoán, trận chiến giữa haingười nhanh chóng nổ ra.
Hồng Trần tấn cồng trước. Tô Liễu tuy thấp hơn cô ta20 level nhưng trang bị lại tốt hơn, nếu biết cách đánh vẫn có nhiều khả năngthắng. Cô bạo tay tiếp đầy bình máu, múa kiếm xông pha một hồi, chém cho mĩ nữHồng Trần kia chi còn một phần ba lượng máu. Bè lũ xung quanh thấy thế cũngnhảy vào theo, kẻ tiếp máu người xông lèn, dùng một chiêu thức đơn giản nhất,đó là lấy pháp trượng, cung nỏ, cán dao... đánh hộiđồng Tô Liễu.
Đánh nhau trên mạng là như thế, cảm thấy có thể thắngthì đánh tay đôi, thấy đánh không được thì gọi người tới giúp! Cậy đông hiếpyếu. Tuy bị chết hết sức oan ức, nhưng Tô Liễu cũng không ngây ngô thốt lênnhững lời đại loại như "Bọn vô sỉ bắt nạt phụ nữ chân yếu tay mềm".Cô đứng dậy mở tủ lạnh lấy một que kem quay lại ngồi trước máy tính, vừa ăn vừacười hi hi nhìn đội quân của gia tộc đến tiêu diệt sạch bọn chúng.
Không phải thù sâu oán nặng, giữ xác rất lãng phí thờigian. Gia tộc nữ vương thích nhất là được cùng nhau giết quái, mở thiết bị,không ai ham mấy trò giết qua giết lại lẫn nhau. Tiểu Ngược liền đứng dậy, cùngDoanh Vũ và Bạch Tuyết khoan khoái làm mấy động tác bêu giếu đám xác đang nằmngổn ngang rồi huýt sáo lên đường.
Trong trò chơi, ngày nào cũng có những cuộc chiến bấtthường kiểu này diễn ra. Mọi người không lấy gì làm lạ, cũng không vì thế màlưu tâm. Không ngờ đám người bên nước Ngụy thật vô lại, bọn chúng quay về gọiđến hơn hai gia tộc với chừng một trăm nick đến Phong Ma Giới giết họ. Trong đócó cả kẻ thù không đội trời chung của Tô Liễu - Yêu Tinh Áo Choàng cùng gã gianphu Thiên Địa Bất Nhân.
Cán cân chênh lệch, lại không đề phòng, nên cả nhóm đãnhanh chóng bị hạ gục. Và màn kế tiếp sẽ là bị nhục mạ, bị chà đạp bằng đủ loạingôn từ trên kênh thế giới. Mục tiêu công kích lần này không ai khác ngoài nữ vươngTần quốc Bỗng Dưng Muốn Chết.
[Thế Giới] Pila: Ha Ha! Đây chẳng phải là nữ vươngnước Tần ư? Sao giờ lại quỳ trước mặt ta như một con chó thế này?
[Thế Giới] Hồng Trần Nhất Kỵ Phi Tử Tiếu: Bỗng DưngMuốn Chết, ngươi thực khiến Đại Tần mất mặt.
[Thế Giới] Yêu Tinh Áo Choàng: Mất mặt mãi quen rồi,đám người này sinh ra đã không có liêm sỉ.
[Thế Giới] Đôrêmi: Các nguyên lão của Đại Tần rặt mộtlũ kém cỏi. Nào thì nữ vương, tướng quân, thừa tướng, cẩm y vệ, khâm sai đềukhông chịu được đòn. Đụng nhẹ một cái đã ngã lăn ra hết.
[Thế Giới] Thiên Địa Bất Nhân: Khà khà, thực ra ĐạiTần cũng có rất nhiều nhân tài, chỉ tiếc là bị bắt giam cả rồi.
Giữa lúc thế giới đang ầm ĩ, những người bạn Lão Đạiliên hệ được từ bốn phương kéo tới giúp đỡ. Tô Liễu biết rất rõ, gia tộc mìnhmới tới server này, cơ sở chưa vững chắc, tổng số bạn bè ước tính không quá mộttrăm người, kể cả số người offline. Không như Yêu Tinh Áo Choàng, tùy tiện gọilúc nào cũng được vài gia tộc.
Trong khi Tô Liễu đang bí bách, thêm gã Thiên Địa Bất Nhânđâm bị thóc chọc bị gạo, ám chỉ bóng gió việc cô mới tống giam Nguy Hại TứPhương. Khiến cho một đám đông lại ùn ùn kéo đến.
[Loa] Nguy Hại Tứ Phương: Lão Đại, bảo người của huynhchọn dạng thức quốc gia lúc đấu tay đôi nhé!!!
[Loa] Nguy Hại Tứ Phương: Lão Đại bảo người của huynhchọn dạng thức quốc gia lúc đấu tay đôi nhé!!!
[Loa] Lão Đại: Đã nghe, Nguy Hại.
Tô Liễu vẫn chưa kịp hiểu ra chuyện gì, tại đường vàoPhong Ma Giới, trận chiến sống mái giữa các hành hội đã nổ ra.
Trong phút chốc, trời đất tối sầm, nhật nguvệt lịmtắt, chỉ còn lại ánh kiếm cùng ánh chớp, tiếng pháo cùng tiếng sấm. Tô Liễuđứng dậy, mười ngón tay thoăn thoắt. Sau khi xác định quân địch bằng phím tắtcô không ngừng chọn lệnh xung phong và lôi đình kiếm trảm sát.
Chết rồi lại đứng dậy, khắp màn hình loang loáng bóngngười đến nỗi tắc cả đường truyền.
Trường hợp đối đầu tập thể phi quốc chiến, người chơinước sở tại có thể hồi sinh tại chỗ, còn người chơi các nước khác phải quay vềthành chủ. Vì vậy, nếu bị giết, sẽ phải dùng Quyển Trục để bay trở lại, vừa mấttiền vừa tốn thời gian.
Vừa rồi bên nhóm của Thiên Địa Bất Nhân chiếm ưu thếtuyệt đốì, nên mới dám ém xác chửi bới. Giờ rõ ràng người của Tô Liễu đông hơn,nên chỉ một lúc sau, thây ma của đám liên quân Triệu - Ngụy - Hàn đã ngổn ngangkhắp nơi.
[Thế Giới] Hồng Trần Nhất Kỵ Phi Tử Tiếu: Nguy Hại TứPhương có phải bị ngược quá hóa cuồng rồi không. Bị nha đầu đó giam cầm còn tớigiúp cô ta!
[Thế Giới] Nguy Hại Tứ Phương: Tiện nhân, chuyện củalão ta đây thì liên quan gì đến ngươi.
[Thế Giới] Yêu Tinh Áo Choàng: Ngươi mới là đồ tiệnnhân. Chúng ta tới giúp ngươi báo thù, cớ sao ngươi lấy oán trả ân?
[Thế Giới] Nguy Hại Tứ Phương: Cút, Ai cần ngươi lochuyện của người khác? Lão đây cùng nữ vương Tiểu Ngược cùng chơi trò giam quagiam lại, rất thú vị. Ta còn ở đây, kẻ nào đến Đại Tần giỏ trò giết người émxác gặp một giết một gặp hai giết cả đôi.
Tô Liễu nhìn hoa cả mắt.
[Gia Tộc] Quả Táo Bạch Tuyết: Chị Tiểu Ngược lại có kẻthích chị rồi đấy! Sao chẳng có vị Thần Thú đại nhân nào để mắt đến em nhỉ?
[Gia Tộc] Bỗng Dưng Muốn Chết: Lão Đại, Nguy Hại TứPhương là do anh mời tới ạ?
[Gia Tộcl Lão Đại: Không. Vì tranh giành chỗ luyện cấpnên quan hệ giữa bọn anh rất căng thẳng.
[Gia Tộc] Doanh Vũ: Lẽ nào bị tiếng sét ái tình đánhđúng lúc ra tay giết người?
[Gia Tộc] Bỗng Dưng Muốn Chết: Câu hỏi này thật thâmhiểm, hiện chưa thể giải đáp. Nào, đi ngược xác thôi.
Cô cười tinh quái rồi điểu khiển nhân vật Tiểu Ngượcchạy ra chỗ đám xác chết chưa về thành chủ hồi sinh. Tiểu Ngược vặn vặn tay, đáchân để khởi động rồi bắt đầu nhảy múa.
Tô Liễu chơi game đã lâu, ngôn từ chửi bới kém nhưngrất biết cách chọc tức, hành hạ người khác. Trong trò chơi có một dạng múa tựđộng không cần điểu khiển, chỉ cần nhập F5/khiêu vũ enter là nhân vật sẽ tự múamay quay cuồng.
Thế là, trên màn hình xuất hiện một cảnh kì dị.
Giữa đám xác chết ngổn ngang, rất nhiều game thủ nướcTần vừa đứng chửi bới vừa làm động tác nhục mạ. Riêng một nữ chiến binh dánghạc vóc tiên đang múa hát chỗ khoảng đất trống.
Ta ở đây đợi ngươi sống lại
Để rồi ta lại ra tay sát hại
Cho gió lạnh vun xác chết thành bãi
Lũ chó hoang sủa lên sung sướng
Bởi lũ các ngươi
Ngu dại
Thất bại
Thảm hại
Hu la la...
Những phát ngôn bừa bãi trên kênh hiện thời thưa dần,rất nhiều người chơi nước Tần tiến lại gần và cùng nhau múa tập thể.
Khi Tô Liễu post lại lời bài hát, cô vừa gõ câu:"Ta ở đây đợi ngươi sống lại" thì đã có người tiếp liền câu sau:"Để rồi ta lại ra tay sát hại."
Trong tiếng cười hi hi ha ha vui vẻ, từng cái xác lặnglẽ biến mất. Tô Liễu ngừng việc múa hát, gửi một tin nhắn riêng cho Nguy Hại TứPhương: "Cảm ơn sự giúp đỡ."
Nguy Hại Tứ Phương không trả lời, nhưng một hồi lâusau, hắn ta đột nhiên quì một chân xuống. Kế đó xuất hiện dải cầu vồng kết bằnghoa hồng nối thẳng tới chỗ Tô Liễu. Phía dưới cầu vồng là khung chat hình tráitim đỏ thắm.
Nguy Hại Tứ Phương nói với Bỗng Dưng Muốn Chết:"Anh sẽ chung tình với em cả đời này, làm bạn gái anh nhé!"
Cùng lúc, trên màn hình của Tô Liễu xuất hiện thôngbáo lựa chọn nho nhỏ: Người chơi Nguy Hại Tứ Phương gửi tới bạn 'Tỏ TìnhThảo", bạn có chấp nhận tình cảm đó không? Nếu không trả lời sau ba phút,coi như từ chốì.
Xoẹt xoẹt xoẹt!!!
Một tiếng sét rung chuyển bầu trời đêm khiến Tô Liễuchoáng váng.
Không cần suy nghĩ, cô click luôn "Từ chối",nội dung trong khung chat hình trái tim đỏ thắm lập tức chuyển thành: Bỗng DưngMuốn Chết nói với Nguy Hại Tứ Phương: Lần đầu gặp gỡ, chúng ta còn chưa hiểu rõvề nhau, đa tạ đã bày tỏ tình cảm, tiếp xúc một thời gian sẽ nói sau.
[Hiện Thời] Điện Phong Phiên: Nha đầu thối dám từ chốitình cảm của anh Nguy Hại.
[Hiện Thời] Nguy Hại Tứ Phương: Thuận ta thì sống,chống ta thì chết.
Lời vừa dứt, một vốc lãnh tiễn xoẹt bay tới. Tô Liễutròn mắt nhìn nhân vật Tiểu Ngược của mình bị hạ sát trong nháy mắt.
[Hiện Thời] Nguy Hại Tứ Phương: Hỡi các anh em, chúngta tạm biệt nữ vương rồi tiếp tục lên đường đánh BOSS!
Lập tức phía dưới màn hình của Tô Liễu ào ạt tin nhắn.
"Nguy Hại Tứ Phương gửi tới xác chết của bạn mộtchiếc hôn gió"
"Điện Phong Phiến gửi tới xác chết của bạn mộtchiếc hôn gió "
"XXX gửi tới xác chết của bạn một chiếc hôngió."
Tô Liễu khóc dở mếu dở. Thế giới rộng lớn này, quảthật hạng người nào cũng có.
[Gia Tộc] Minh Yểm: Chúa ơi, lần đầu tiên gặp kẻ giởmặt còn nhanh hơn giở sách kìa.
[Gia Tộc] Doanh Vũ: Đã nói rồi mà, làm gì có kẻ nàomắt lệch tới mức chọn bà la sát Tô Tô chứ, thì ra là đùa thật! Cần mua "TỏTình Thảo", chấp nhận giá cao.
Tỏ Tình Thảo là vật phẩm trong phiên bản mới, do BOSS72 ngẫu nhiên rơi ra. Tỏ Tình Thảo có rất nhiều loại: đậm sâu, sét đánh, phóngđãng...
Được Doanh Vũ đoái thương, liền mấy ngày sau đó, TôLiễu gần như ngạt thở giữa Tỏ Tình Thảo. Đọc nhiều Tỏ Tình Thảo con tim mỗi lầnchết là một lần yêu, mỗi lần yêu là một lần chết của cô đã dần sống lại.
Đang cầm trong tay một Tỏ Tình Thảo lấy được từ DoanhVũ thì thấy Vô Liêu Sát Sát Yêu bặt tin đã lâu vừa online. Tô Liễu lập tức quấtngựa chạy tới chỗ chàng.
Ngay từ xa đã thấy bóng chàng ngồi dưới gốc liễu trướccửa khách trạm, mình mặc khôi giáp, tay khoanh trước mắt nhìn chăm chú rừng đàophía bên kia sông.
Tô Liễu xuống ngựa, lấy hết dũng khí đưa ra lá"Tỏ Tình Thảo đậm sâu".
Trên màn hình, thiếu nữ mắt long lanh nhìn chàng trai,hai tay e lệ vuốt vuốt mái tóc dài xõa trước ngực. Trong khung chat hình tráitim đỏ thắm hiện lên hàng chữ: Bỗng Dưng Muốn Chết nói với Vô Liêu Sát Sát Yêu:Không biết tự lúc nào hình ảnh anh đã in sâu trong trái tim em. Em nghĩ, mìnhđã yêu anh đậm sâu. Thế còn anh?
Một giây... Hai giây... Một phút.. Ba phút trôi qua.
Chàng trai vẫn không nhúc nhích, nội dung trong khungchat chuyển thành: Vô Liêu Sát Sát Yêu nói với Bỗng Dưng Muốn Chết: Con ngườiem rất tốt, nhưng anh chỉ coi em như người em gái, xin lỗi nhé!
Vẫn biết là hệ thống tự động trả lời, nhưng Tô Liễuthực sự đau lòng. Cô lạch cạch gõ bàn phím, trong lòng nghĩ: coi như mất một TỏTình Thảo, nhưng trong tay vẫn còn mấy lá. Chi bằng dùng cho bằng hết, nếu cóbị từ chối thì cũng là... phóng lao theo lao.
Đúng lúc cô phóng "chiếc lao" thứ N thì trênkênh hiện thời.
Vô Liêu Sát Sát Yêu: "Hey, Tiểu Ngược tới lúc nàothế?"
Tô Liễu không trả lời, nhân lúc anh có mặt, bạo gangửi tiếp một lá Tỏ Tình Thảo. Thiếu nữ trên màn hình tự động chuyển sang tư thếquay lưng về phía chàng trai. Mái tóc bay bay trong gió, nàng nghiêng mặt hấtcằm, tay phải giơ cao, ngón tay trỏ ngoắc ngoắc.
Từ khung chat hình trái tim đỏ thắm bật ra một câu rấtphong tình: Bỗng Dưng Muốn Chết nói với Vô Liêu Sát Sát Yêu: Tối nay em rất côđơn. Mau đến đây với em...
Đây...đây...đây... là Tỏ Tình Thảo phóng đãng sao?
Tô Liễu mặt méo xẹo.
Công ty sản xuất game dùng từ kinh khủng quá!
Cô vội vàng gửi tin nhắn cho Vô Liêu Sát Sát Yêu:"Muội click nhầm, Sát Sát, mẹ sai muội ra siêu thị mua ít rau, lát nữa gặpsau!", nói xong dứt khoát out khỏi game.
Giao diện đã đóng, nhạc đã tắt, Tô Liễu thở dài, lấytay che khuôn mặt nóng bừng. Cô tự phân tích suy luận về hành động đột ngột outcủa mình: Haizz, mình quả thật là rất ngây thơ, rất trong sáng, vừa tỏ tình màđã xấu hổ muốn độn thổ.
Tít tít... Tít tít...
Có tin nhắn, Tô Liễu mở ra xem, cô bạn thân hồi cấp barủ đi dạo phố, Tô Liễu bèn thay chiếc váy chữ A màu trắng yêu thích rồi ra xinphép bố mẹ. Trước lúc ra khỏi cửa, cô ngắm nghía một hồi trong gương và buộtmiệng bảo: "Mẹ, gu thẩm mĩ lần này rất được, thế là mẹ hay bố chọn muachiếc váy này ạ?"
"Gì cơ?" Đang xem dở chương trình nghệ thuậttổng hợp trên tivi trong phòng khách, mẹ cô ngước nhìn và băn khoăn: "Cáiváy này không phải do con tự mua sao?"
Hả? Tô Liễu ngẩn ngơ, định hỏi lại nhưng thấy có điềugì đó không đúng, nên đành cười hi hi cho qua: "Con muốn hỏi chiếc váy màmẹ đang mặc cơ."
Cái này? Ha ha... là bố con chọn đấy, mẹ thấy trônghơi già. Mẹ cô cưòi.
"Đẹp đấy chứ ạ, trông rất trang nhã và sang, mẹmặc rất hợp". Con đi đã nhé, tối con không ăn cơm nhà đâu. Con chào bốmẹ." Tô Liễu nói như máy rồi chạy biến.
Suốt buổi chiều cô hồn xiêu phách lạc. Tô Liễu khôngnghĩ ra anh Thịnh Hoan tặng váy cho cô là có ý gì?
"Cần Cần này, anh trai cậu có mua quần áo cho cậubao giờ không?" Tô Liễu hỏi cô bạn đi cùng.
"Đập chết cậu bây giờ, lứa bọn mình phần lớn đềulà con một, lấy đâu ra anh trai?" Cần Cần vừa ăn kem vừa nói. "Cóđiều, anh chị họ của mình thỉnh thoảng cũng tặng mình quần áo."
"Uhm." Tô Liễu gật gù và bừng tỉnh ngộ.
Anh Thịnh Hoan không có em gái nên rất nuông chiều cô.Còn nhớ trước lúc lên cấp ba, có thứ gì anh cũng phần cô và Tiểu Triệt. Lần nàychắc anh tình cờ nhìn thấy chiếc váy ưng ý nên đã mua tặng cho cô. Nhưng... saoanh lại để lẫn trong đám đồ bố mẹ cô gửi nhỉ! Nếu cô không vô tình hỏi mẹ, cóphải là mất công anh không?
Tối về đến nhà, vẫn còn sớm, Tô Liễu liền lấy hết dũngkhí gọi điện cho Sở Thịnh Hoan. Trong lúc chờ máy, cô cũng hơi run. Nhưng đãsuy nghĩ kĩ, sẽ cảm ơn trước, rồi hỏi giá tiền, chắc là rất đắt. Tiếp đó, cô sẽnói là không thể tự nhiên nhận quà, đợi tới khai giảng sẽ cùng Tiểu Triệt mờianh một bữa cơm để tỏ lòng cảm ơn. Thế nhưng, vừa nghe tiếng anh gọi tên mình,Tô Liễu đã quên hết những toan tính vừa rồi.
Và thế là, đoạn hội thoại diễn ra như sau:
"Liễu Liễu?"
"Vâng, anh Thịnh Hoan, em có làm phiền anh không?"
"Không, vẫn còn sớm mà."
Im lặng.
"Anh Thịnh Hoan, cái váy đó là anh mua ạ? Em cámơn anh nhé!" Tô Liễu nghĩ không ra câu gì để làm mềm tình huống, đành đithẳng vào chủ đề. "Bao nhiêu tiền thế ạ?"
"Em thích là được rồi." Ngập ngừng vài giây,đầu máy bên kia hạ giọng: "Có phải mất tiền đâu. Anh đưa khách hàng đichợ, ông ấy mua quần áo cho vợ, còn anh thì đột nhiên nghĩ tới em. Dù gì côngty cũng thanh toán, nên anh chọn chiếc váy này."
"Thế cũng được ạ? Chế độ đãi ngộ của công ty anhthật tốt!" Tô Liễu cười hưởng ứng, nhưng vừa nói xong đã chợt nhận thấy,câu nói vừa rồi của anh Thịnh Hoan hơi...lạ.
Ông khách hàng mua đồ cho vợ, còn anh thì...nghĩ tớicô. Điều này nghĩa là sao?
Tô Liễu ngượng ngùng. Rất nhanh cô tự an ủi mình rằngbọn họ đến cửa hàng quần áo nữ, nên anh Thịnh Hoan có nghĩ tới Tiểu Triệt cũngvô ích. Ha ha, là cô gặp may thôi, làm gì có ý khác nào chứ!
"Cũng tàm tạm." Sở Thịnh Hoan khẽ cười,"Dù sao cũng rất hào phóng với khách hàng."
"Anh Thịnh Hoan, mặc dù anh nói không mất tiềnnhưng em vẫn thấy rất áy náy. Đợi tới khi vào năm học, em sẽ mời anh và TiểuTriệt đi ăn. Lần này em kiên quyết không cho anh thanh toán, anh mà còn giànhvới em, em sẽ trả anh tiền đấy!" Biết Thịnh Hoan không trông thấy khuônmặt đầy sợ hãi của mình, Tô Liễu nói liền một hơi, nửa như thương lượng, nửanhư đe dọa.
Nói xong, đầu dây bên kia im lặng một hồi lâu, rồigiọng nói trầm ấm vang lên: "Liễu Liễu, nếu vào năm học em không bận thìgiúp anh chọn một ít đồ đạc trong nhà nhé. Có người đồng nghiệp nhận xét là nhàanh đơn điệu quá, rèm cửa không đẹp, lại không có cây cảnh."
Ồ, Tô Liễu thấy có chút bất ngờ, sao đột nhiên anhThịnh Hoan lại chuyển sang đề tài này? Lòng thầm nghĩ vậy, nhưng miệng đã nhanhnhẹn đáp: "Được ạ, nhưng mà..." Tô Liễu rụt rè: "Thực ra em cũngkhông biết nên mua gì cả, mọi thứ trong nhà em đều do mẹ em mua đấy ạ."
"Không sao, mua gì cũng được, tới lúc đó anh đivới em" Trong điện thoại có tiếng cười khe khẽ: "Thế nhé, em đi ngủsớm đi, con gái phải ngủ sớm một chút."
"Vâng ạ, em chào anh."
"Tạm biệt em, ngủ ngon nhé!"
Tô Liễu đã... mất ngủ.
Cúp máy rồi cô mới ý thức được mình vừa nhận lời anhThịnh Hoan điều gì!
Trang trí phòng? Trời ạ, như thế tần suất gặp nhauchẳng phải sẽ rất dày sao? Được rồi, cô thông minh dự đoán rằng khi vào nămhọc, mình sẽ rất rất bận. Sẽ hoàn toàn không có thời gian để mời anh Thịnh Hoanvà Tiểu Triệt ăn cơm. Cũng không có thời gian giúp anh đi chọn đồ nữa.
Sau hai ngày trăn trở về chiếc váy, Tô Liễu đã thôikhông nghĩ nữa.
Ngày lại ngày trôi qua, được vài hôm, trong trò chơilại xảy ra một việc lớn... Haizz, chính xác là hỉ sự, đám cưới lại của Yêu TinhÁo Choàng và Chiến Ngự Lâm Lâm.
Bà cô già Yêu Tinh vì tấm lệnh bài Kiến Quốc mà cảigiá với Thiên Địa Bất Nhân, cắt đứt quan hệ vợ chồng với Chiến Ngự Lâm Lâmtrong game, chuyện này Tô Liêu sớm đã biết, cũng chính vì chuyện đó mà cô đãmời Tiểu Triệt ra ngoài ăn cơm nhằm an ủi cậu ta, sau đó thì cô đã tỉnh lại ởnhà anh Thịnh Hoan.
Mặt đỏ bừng bừng, Tô Liễu vội nghĩ tiếp về đám cưới kỳdị kia.
...Sao lại cưới lại?
...Sao không cưới Thiên Địa Bất Nhân?
Không kìm nổi sự tò mò, Tô Liễu quyết định tìm TiểuTriệt trong game để hỏi.
[Nói Thầm] với Chiến Ngự Lâm Lâm: Này, cậu cưới lại?
[Nói Thầm] Chiến Ngự Lâm Lầm: Ừ ừ, gần như thế.
Thế nào là gần như, tối mai đã cử hành đám cưới rồimà....Tô Liễu không còn gì để nói.
Thực lòng, cô không hiểu Tiểu Triệt nghĩ gì khi quyếtđịnh cưới lại, cũng như trước đây, vì sao cậu ta lại bỏ rơi cô không một lờigiải thích.
Mọi người đều làm việc theo phong cách riêng, lựa chọntheo cảm giác riêng của mình. Bạn không thể nói người khác đã sai, cũng khôngthể đảm bảo mình tuyệt đối đúng. Nếu thay đổi góc nhìn, kết luận về sự việccũng sẽ khác đi.
Con người, sự việc, tình cảm, ai đúng ai sai, chỉ mìnhmình mới hiểu.
Im lặng hổi lâu, cô nhẹ nhàng gõ bàn phím:"Vậy... xin
chúc mừng."
[Nói Thầm] Chiến Ngự Lâm Lâm: Cũng xin chúc mừng. TiểuNgược, cậu chuẩn bị kết hôn cùng Kiêu Dương phải không? Nói nhỏ với cậu nhé,con ngưòi Kiêu Dương huynh rất tốt, vừa đẹp trai lại vừa không quái tính giốngcô em Yêu Yêu. Cậu nhớ giữ cho chắc nhé, hi hi.
Chúc mừng...
Tô Liễu nhìn hai chữ nhức nhối trước mặt. Cô lắc đầu,gửi lại một icon mặt cười lớn rồi chấm dứt chủ đề tại đây.
Đột nhiên, cô cảm thấy chán nản vô cùng, cảm thấychuyện mấy ngày trước mình đã từng tức giận khi biết Tiểu Triệt bị bà cô giàYêu Tinh bỏ rơi thật nực cười. Như cuộc điện thoại hôm ấy, nói là ném trả cô tanhững ấm ức tủi nhục đã phải chịu, thực ra cũng để đòi lại công bằng cho TiểuTriệt.
Có trời biết Tô Liễu cực kỳ chán ghét việc phải cười nhạochửi bới kẻ thứ ba! Yêu cũng yêu rồi, chia tay cũng chia tay rồi, từ đầu đếncuối đều là việc của hai người, không cần phải liên lụy đến người khác.
Vì vậy cô chưa bao giờ nói với Tiểu Triệt chuyện bà côgià Yêu Tinh gọi điện cho mình để thị uy, vì vậy cô chỉ lẳng lặng tìm cách lấylại thăng bằng cho bản thân.
Thật đúng là nực cười! Trong khi cô còn đang tức giậnthay cho cậu ta thì cậu ta đã kịp... cưới lại bà cô già kia!
Giống như được giác ngộ! Cô đột nhiên nhận ra, quyếtđịnh tham gia game để giành lại Tiểu Triệt thật ấu trĩ. Suy cho cùng, tình cảmgiữa hai người chỉ là tình cảm anh em hàng xóm lâu ngày đâu đã kịp phát triểnthành tình yêu nam nữ. Những kỉ niệm của hơn hai mươi năm lớn lên bên nhaukhiên Tô Liễu mờ mắt, cô từng nghĩ rằng hai người rấi hợp nhau. Nhưng, một tìnhbạn chừng ấy năm vẫn chưa đủ nâng đỡ cả con đường phía trước của hai người.
Cho dù tình cảm có thể từ từ vun đắp, nhưng còn phảixem người kia có muốn đi cùng mình suốt cuộc đời hay không?
Từ nay về sau, Tiếu Triệt chỉ là người bạn thanh maitrúc mã của cô.
Từ nay về sau, chuyện riêng của cậu ta không liên quangì tới cô.
Từ nay về sau, cô sẽ chuyển thẳng những cuộc gọi củaKhâu Kiều Nhan vào máy di động của cậu ta.
[Nói Thầm] Chiến Ngự Lâm Lâm: Tiểu Ngược, cậu coithường tôi lắm phải không?
[Nói Thầm] với Chiến Ngự Lâm Lâm: Chuyện gì?
[Nói Thầm] Chiến Ngự Lâm Lâm: Thì, chuyện Yêu Yêu vìQuốc lệnh mà đi theo Thiên Địa Bất Nhân, khiến ta mất mặt, giờ lại...
[Nói Thầm] với Chiến Ngự Lâm Lâm: Ồ, tình yêu chânchính là phải biết vượt qua mọi tự ái và không ngừng tha thứ. Tôi hiểu cậu.
Tô Liễu hững hờ gửi kèm một icon động viên cho chàngchiến binh trẻ tuổi đang đau khổ.
[Nói Thầm] Chiến Ngự Lâm Lâm: Mặc dù quyết định làmthế, nhưng vẫn thây buồn. Không biết nói thế nào, haizz.
Có thể vì tình cảm đã khác, rung động đã hết, nên cuộcđối thoại cũng nhạt dần. Liếc nhìn đổng hồ dưới góc phải máy tính, Tô Liễu quaysang chào tạm biệt người bạn cùng đi giết quái với mình, rồi cố nói với TiểuTriệt "Không ai ép buộc cậu cả, Lâm Lâm. Nếu không làm tổn thương ngườikhác thì hãy cứ làm những gì khiến mình thấy vui là được." Nói xong, côlịch sự cáo từ và log out.
Tô Liễu quyết định tập trung chơi game, không màngchuyện nam nữ gái trai. Vì vậy, cô cũng tỏ thái độ hờ hững trước đám cưới đượcdư luận quan tâm kia. Không ngờ, đang cùng Lão Đại và Minh Yểm tỉ tỉ giết quáiluyện cấp, chợt thông báo màu vàng chói của hệ thống hiện ra khiến cô giật thótmình.
Hệ thống: Người chơiQuả Táo Bạch Tuyết cướp rể thành công, người chơi Yêu Tinh Áo Choàng và ChiếnNgự Lâm Lâm thành thân thất bại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.