Tô Liễu bật dậy tại điểm phục sinh. Nàng vươn vai hítthở, lấy lại tinh thần rồi lại bộ trầm tư ngắm trăng. Đang hứng chí định ngâmhai câu thơ “Nâng chén mời trăng sáng. Bóng mình nữa thành ba” thì nhìn thấymột đám lửa đỏ nhảy nhót sau lưng mình.
Nàng lấy tay vỗ trán rồi lui lại mấy bước, làm bộkhông nhận ra mỹ nữ đang gào thét “Ta là PD đây!”
“Tô Tô—” Doanh Vũ lanh lẹ lao tới, túm chặt lấy dâyváy của nàng, “Cậu đừng đi!”
“Bây giờ mà không đi thì sẽ muộn mất!” Tô Liễu lạnhlùng gạt Doanh Vũ ra, “Giả gái thì không có tội, lừa gạt ông chú trâu già thíchcỏ non kia cũng không sao. Nhưng bực cái cậu lại vạch áo cho người xem lưngngay giữa lễ nạp phi. Cậu chơi chán rồi, muốn vứt nick phải không?”
“Mình muốn giúp cậu báo thù mà.” “Mỹ nữ” Doanh Vũ chớpchớp mắt, đáp lời vẻ…ngây thơ…vô số tội.
“Nhưng cậu có thể âm thầm giết chết cái bà cô già kia,rồi giả vờ là bị mình làm ‘nhiễu loạn’ có hơn không?” Tô Liễu bực bội.
“Thôi được rồi, đang lúc nước sôi lửa bỏng, ai mà nghĩra cho được!” Nói rồi Doanh Vũ hét tướng: “Tóm lại là chúng mình đứt cước rồi.Ban nãy, trước lúc chết, tớ còn thấy đám đông vô cùng căm phẫn, đòi giã cho cậumột trận đó!”
Tô Liễu đau khổ: “Loài người thật vô tình, tớ hiềnlành là thế mà còn đòi truy sát?”
“Trái đất nguy hiểm lắm, tiểu phu nhân cùng ta về hỏatinh thôi!” Doanh Vũ cười cười gợi ý.
“Này tiểu đệ, cấm gọi ta là tiểu phu nhân nghe chưa!”Tô Liễu giả như không trông thấy ám hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-dung-muon-chet/25633/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.