Trong đêm khuya tĩnh lặng, Ngụy Kính Nghiêu đột nhiên bừng tỉnh.
Anh mở mắt ra, nhìn chiếc quạt điện trên trần nhà gỗ khắc vân, hình như đó là đồ vật quý mà anh coi trọng từ hồi còn ở Milan, là tác phẩm của một nhà thiết kế nổi tiếng.
Chậm rãi chuyển động cổ, nhìn về phía bên cạnh, Hoa Xảo Hủy đang ngủ say sưa trên cánh tay của anh, không hề phòng bị.
Anh vươn tay còn lại, yêu thương vô hạn khẽ vuốt gương mặt đang say giấc kia.
Như là tỉnh lại sau một giấc mộng dài, hỗn loạn, trong cõi sương mù, gặp được duy nhất một điểm sáng, là cô!
“Ưm…” Cô ở trong lòng anh phát ra âm thanh lẩm bẩm, lông mi run rẩy, chậm rãi mở mắt.
Cô có một đôi mắt trong suốt sóng sánh mà anh chưa từng gặp qua, mới mở to mắt, liền lộ ra một nụ cười ngọt ngào nhất trên đời với anh, tay chạm vào hai má của anh, tiếng nói khàn khàn mang theo chút buồn ngủ, nhẹ giọng nói: “Sao lại tỉnh vậy? lại gặp ác mộng sao?”
Tay cô có chút thô ráp dao động trên khuôn mặt anh, mềm nhẹ vuốt ve hai má của anh: “Chỉ là mơ thôi mà.”
Anh bị những lời lẽ an ủi dịu dàng này trấn an, kìm lòng không được nhắm mắt lại, giống như một chú cún được xoa đầu, cọ xát trong lòng bàn tay cô, muốn được yêu thương nhiều hơn.
“Ngủ không được”. Là vì nhìn thấy gương mặt của em, sẽ không muốn ngủ.
Lại suy nghĩ miên man cái gì? Mau ngủ đi” Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-dang-nguoi-hau/3191584/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.