"Áaaaaa! Bà biết tin gì chưa!?"
Tối hôm ấy, Phó Thư Di vừa bắt máy là Chu Phi Phi đã hét ngay vào điện thoại. Cô bé dường như đang rất phấn khích. Phó Thư Di xoa xoa cái lỗ tai mới bị tra tấn của mình rồi đáp:
- Vụ gì?
"Anh Đức Hạo được đi thi đấu bóng rổ rồi!"
- Ua? That a?
"Ừ, nhưng mà bù lại thì tui không được thi nữa..."
Phó Thư Di ngạc nhiên:
- Ê ê! Đừng nói là bà rút lui để ổng thế chỗ nha?
"Không có không có! Trên tỉnh mới báo lại là cuộc thi này chỉ dành cho nam thôi! Thế là thầy phải bốc thêm 1 người nữa để thế chỗ tui! Vừa hay thành tích anh ấy đợt vừa rồi được cải thiện rất tốt!"
- À... Nhưng bà không được đi chung, không thấy buồn hay sao?
"Tui xin thầy rồi! Thầy cho tui đi theo xem để học hỏi kinh nghiệm á!"
- Ui thích thế! Vậy tui nhờ bà ngó hộ anh Sơn Thần nha!
"Ok! Ảnh mà tà tưa với gái là tui mách bà liền!"
Sang buổi chiều ngày hôm sau, cuối cùng Chu Phi Phi cũng có cơ hội gặp Tề Đức Hạo. Anh ra sân bóng rổ tập luyện với mọi người sau bao buổi vắng mặt.
Chu Phi Phi liếc nhẹ lên khán đài, Phó Thư Di ngồi đó nắm bàn tay lại ra hiệu kêu nhỏ bạn "cố lên!". Cô bé không ngần ngại chạy lại chỗ Tề Đức Hạo đang đứng chọn bóng:
- Chào anh, lâu rồi mình không nói chuyện...
Thế nhưng ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-da-vao-ro-anh-do-em-chua-/3652071/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.