Có địa chỉ trong tay, Chu Phi Phi tức tốc đến ngay nơi mà Tề Đức Hạo ở. Khi nhìn thấy căn biệt thự, cô bé cũng hơi sốc. Biết là nhà anh ta có tiền rồi nhưng mà không ngờ là cái nhà nó sang đến mức này.
Chu Phi Phi đến gần cửa, cô bé đưa tay lên định bấm chuông thì nghe tiếng từ trong nhà vọng ra. Là giọng của 1 người đàn ông và 1 người phụ nữ. Âm thanh cãi vã dường như bị người nói cố nén lại để không gây ra tiếng ồn quá lớn. Nhưng chỉ cách 1 lớp cửa, Chu Phi Phi lại nghe rõ mồn một.
"Sao lại đuổi tôi đi chứ? Tôi chỉ đang cố gắng dạy dỗ đứa con yếu đuối đó thôi mà!"
"Cô muốn bao nhiều tiền tôi cũng đưa! Vậy mà dám cả gan động đến con trai tôi à?"
"Chẳng qua là thể trạng nó yếu! Chứ tôi làm với ý tốt mà!"
"Đừng tưởng tôi không biết chuyện ở nhà nhé! Cô muốn dây dưa, thằng bé không đồng ý nên bày hết trò này đến trò kia để giày xéo nó!"
"Nó... nó kể ra rồi ư...?"
"Cô cút ra khỏi nhà tôi đi! Dày vò con trai tôi đến phát sốt tôi chưa kiện là may!"
Chu Phi Phi đứng ngoài có chút run, không biết mình nên làm gì trong tình huống này. Rồi bỗng cánh cửa đột ngột mở ra, người đàn bà hậm hực đi ra ngoài, chân giậm rất mạnh:
- Hừ! Đếch cần chúng mày! Bà đây không thiếu trai!
Bố của Tề Đức Hạo định đóng cửa thì thấy Chu Phi Phi đứng thù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-da-vao-ro-anh-do-em-chua-/3652068/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.