Đỗ Nhược hỏi dồn: "Kiều Kiều làm sao vậy ? Sao lại khóc? Bố con đâu?"
Hà Kiều Kiều vẫn nức nở.
Đỗ Nhược nghe thấy tiếng động cơ liền hỏi: "Kiều Kiều đang ở đâu? Nói cho cô giáo Đỗ được không?"
"Con... Con ở... dưới lầu... hu hu.." Hà Kiều Kiều khóc nấc lên, đầu bên kia rất ồn làm cô không nghe rõ.
Đỗ Nhược vô cùng lo lắng, đột nhiên có tiếng phụ nữ vang lên: "Cô là mẹ đứa trẻ phải không? Tại sao đêm hôm lại để trẻ con một mình ra đường, cô mau xuống đón đi! Nhỡ may gặp phải bọn buôn người thì sao? Lại còn là bé gái..."
Đỗ Nhược không giải thích nhiều, lập tức liền hỏi địa chỉ.
Người nọ nói tên một con đường, Đỗ Nhược nhận ra đây chính là khu cô thuê trọ ngày trước.
"Xin lỗi đã làm phiền bác, chỉ có mình đứa bé sao? Không có người lớn nào đi cùng?" Đỗ Nhược vội vội vàng vàng ra ngoài.
"Gia đình kiểu gì vậy? Để một đứa trẻ ra đường một mình, nếu không phải vì nhìn đứa bé quá đáng thương nên tôi mới giúp liên lạc với gia đình..."
"Cảm ơn bác rất nhiều." Đỗ Nhược nói cám ơn không ngừng: "Phiền bác trông nom bé thêm lúc nữa, cháu lập tức tới ngay!"
"Được rồi, cô nhanh lên một chút, tôi còn phải về nấu cơm."
Mặc dù là cuối tuần, nhưng đúng vào giờ tan tầm nên liên tục tắc đường, Đỗ Nhược không lái xe mà gọi một chiếc taxi. Trên đường đi cô muốn gọi điện cho Hà Khâm Sinh, nhưng cô đã thay số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-bong/2578808/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.