Đỗ Nhược là người kiêu ngạo, mặc dù mấy năm nay đã bớt đi, nhưng bị ép buộc, tính khí kiêu ngạo bị dằn xuống nay bộc phát ra.
Hơn nửa đêm bị người đánh thức, một nhóm người lạ xông vào nhà cô, còn không phân biệt phải trái đúng sai đưa cô đến đồn cảnh sát, Đỗ Nhược mặc kệ người kia là ai, trong đêm yên tĩnh ba chữ "Kiều Cận Nam" vang lên có chút khí thế.
Nào có ai dám quát cả tên Kiều Cận Nam không một chút khách khí như vậy? Thân hình cao lớn quay lại, ánh mắt thâm trầm nhìn Đỗ Nhược, khóe miệng cười nhạt: "Cô biết tôi."
Một câu khẳng định.
Tất nhiên Đỗ Nhược không nhận ra anh, ngoại hình Kiều Dĩ Mạc cũng không giống anh, giống như có linh cảm, cô từng xem báo cáo giám định kia, trong đó rõ ràng viết ba chữ "Kiều Cận Nam", cô không phải đồ ngốc, dĩ nhiên đoán ra anh là ai.
Cô muốn giải thích, vẻ mặt Kiều Cận Nam giống như "đã đoán được", vẻ mặt lạnh nhạt :"Có lời gì thì nói với luật sư."
Đỗ Nhược vẫn bị đưa đến đồn cảnh sát.
Lúc Đỗ Hiểu Phong chạy tới đồn cảnh sát, Đỗ Nhược đang lấy khẩu cung, chú cảnh sát mặt đen lại như có thâm ý khác quan sát cô: "Cô gái, trình bày cũng vô dụng, kiện cáo hay không, phải xem Kiều tiên sinh quyết định."
Sáng nay Đỗ Hiểu Phong phải đi học, vốn hẹn Đỗ Nhược mang đồ ăn sáng tới rồi đi học, không ngờ buổi trưa lại nhận được điện thoại từ đồn cảnh sát, bị hù dọa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-bong/2578701/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.