Thường ra về trong vui vẻ.
Khi nãy Thường tưởng Thủy Tiên sẽ giận anh ghê lắm nhưng rốt cuộc cô đã không trách gì anh. Cô chỉ tự trách mình. Thật là một người bạn tốt! Thường hân hoan nghĩ và vừa huýt sáo miệng, anh vừa guồng mạnh xe theo nhịp chân hăm hở.
Đang lao đi, chợt Thường thắng vội xe lạị Anh vừa thoáng thấy một chiếc xe bán bong bóng chạy ngược chiều.
Từ ngày quen biết Tài Khôn, đi ra đường, gặp ai bán bong bóng, Thường cũng ngoảnh cổ nhìn. Điều đó gần như một thói quen. Những người bán bong bóng không ai giống ai. Có khi đó là một cậu bé, có khi là một chàng trai, phần lớn là những người đứng tuổi và rất ít khi là phụ nữ. Trường hợp như Tài Khôn thì quả là hiếm.
Nhưng nếu chỉ nhìn ngắm như thường lệ thì Thường đã không phải thắng xe lại. Đằng này chiếc xe vừa chạy ngang qua anh treo rất nhiều bong bóng, có đến bốn, năm chục quả là ít. Không chịu mang theo bình hơi, thổi sẵn bong bóng ở nhà để được thong thả đạp xe dưới đám mây ngũ sắc lúc nào cũng bềnh bồng và tỏa bóng trên đầu, đó vốn là phong cách lãng mạn đặc biệt của Tài Khôn. Dường như cô là người bán bong bóng độc nhất vô nhị thà thổi sẵn thật nhiều dù bán không hết còn hơn là mang theo bên người những quả bong bóng xẹp lép và nhăn nheo. Tài Khôn từng bảo Thường là cô rất không thích những quả bong bóng lúc chưa thổi. Cô bảo lúc đó chúng chỉ là những túi nhựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-bong-len-troi/2465827/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.