Tài Khôn đáng yêu là thế, vậy mà bỗng dưng cô biến mất.
Ba ngày liên tiếp, cô bé không đến bán bong bóng trước cổng trường.
Thường bỗng dưng cảm thấy như thiếu vắng một cái gì. Anh đã quen nhìn thấy vóc dáng nhỏ nhắn quen thuộc của cô bé, quen với lối trò chuyện tinh nghịch nhí nhảnh của cô. Vậy mà cô lại biến mất. Biến liền tù tì ba ngày. Không kèn không trống. Không một lời báo trước. Thiếu cô, khung cảnh dường như bớt huyên náo hơn, và cũng buồn tẻ hơn. Không có chùm bong bóng rực rỡ bay lơ lửng trước cổng, bầu trời đâm ra trống trải đến hoang vắng. Trong mắt Thường, cảnh vật hằng ngày bỗng trở nên xa lạ và nhợt nhạt.
Buồn bã và bồn chồn, trong những ngày đó, Thường cứ nhấp nhổm nhóng cổ dõi mắt về đầu đường cố trông chờ một phép lạ. Nhưng anh chỉ hoài công. Tài Khôn vẫn biệt tích. Cô như bốc hơi khỏi mặt đất và đang bay tít tắp ở đâu đó trên khoảng cao xanh kia, hệt như những quả bong bóng của cô.
Trong khi Thường đinh ninh anh sẽ không có dịp nào gặp lại cô bạn đáng yêu kia nữa, cô đã tuột khỏi đời anh như quả bong bóng tuột khỏi tay một chú bé vụng về, và trong khi anh đang hoang mang về dự cảm đầy muộn phiền đó thì Tài Khôn đột ngột xuất hiện.
Vẫn cọc cạch trên chiếc xe đạp cũ kỹ, vẫn chùm bong bóng đủ màu quấn quít trên đầu, vẫn nụ cười tinh nghịch muôn thuở trên môi, cô bé đến vào buổi chiều ngày thứ tư, trễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-bong-len-troi/2465823/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.