1. "Có ta ở đây, chàng sẽ không chết; Bổn Vương ở đây, nhất định sẽ bảo
vệ chàng"; Thẩm Ly truyền 500 năm pháp lực cho Hành Vân
=> Yêu không chỉ là một danh từ - Nó là một động từ; Nó không chỉ là cảm xúc - Nó là quan tâm, chia sẽ, giúp đỡ và hy sinh.
2. "Hành Chỉ thầm nghĩ, cho dù Thẩm Ly hóa thành tro bụi hắn cũng phải tìm hết tro của nàng trên biển này về. Hắn từng bước từng bước tiến về phía trước, bất kể thời giờ, bất kể ngày đêm, mỗi một bước đều vô cùng chămchú, nhưng Đông Hải cứ như vô tận, bất luận hắn đi bao lâu, phía trướccũng chỉ là
mặt biển đóng hăng, không còn gì khác."
=> Anh nghe thấy ai đó thì thầm gọi tên anh, nhưng khi anh quay lại, anhchỉ thấy đơn độc mình em. Và rồi, anh nhận ra, chính là trái tim anhđang bảo với anh rằng: Anh nhớ em.
=> Nhớ một người là cách trái tim nhắc nhở rằng bạn đang yêu người ấy.
3. "...Ta ưng ngươi rồi đó!"
=> Mưa rơi, gió thổi, mặt trời tỏa nắng... Tất cả diễn ra một cách tự nhiên,
cũng như em yêu anh.
4. Thẩm Ly né tránh Hành Chỉ, Hành Chỉ tránh né Thẩm Ly
=> Sự thật là... chúng ta trốn chạy vì muốn được tìm thấy. Chúng ta bỏ đi
vì muốn biết ai sẽ theo mình. Chúng ta khóc để xem ai sẽ lau đi giọt lệ. Và
chúng ta để trái tim tan vỡ, để muốn thấy ai sẽ đến và chữa lành trái tim ta.
5. Mặc Phương yêu Thẩm Ly
=> Vì sao chúng ta lại nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-vuong-o-day/1265165/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.