Cửu trùng thiên, mây khói đầy màu sắc, Thiên quân đang lắc đầu thở dàitrong Thiên quân điện, cửa bị gõ nhẹ, thị vệ bên ngoài nói: “Đế quân,Hành Chỉ thần quân đến.”
“Mau mời mau mời.” Thiên đế đứng dậy nghênh đón, chờ Hành Chỉ bước vào rồi,Thiên đến ôm quyền bái, “Thần quân rời đi cũng một thời gian rồi đó.”
Hành Chỉ cười nhạt hồi lễ: “Ở ngoài đã nghe Đế quân than ngắn thở dài rồi, Đế quân có việc gì phiền lòng sao?”
Thiên đế cười: “Thiên giới yên ổn thoải mái, chỉ có động tĩnh của Hạ giớingài báo về mới khiến người ta cảnh giác hơn đôi chút, ngoài ra thì còncó chuyện gì nữa đâu.” Thiên đế đưa Hành Chỉ vào trong, chỉ đồ ngọc đầybàn nói: “Hôm nay ta thở dài như vậy chẳng qua là mấy hôm trước nhìnthấy một chiếc ly ngọc ở chỗ Thiên Nguyên tiên quân, vô cùng thích thú,muốn tìm một chiếc ly để đổi với Thiên Nguyên quân, nhưng Thiên Nguyênquân cũng rất thích chiếc ly đó nên không chịu nhường cho ta.” Thiên đếlại thở dài, dường như vô cùng sầu não.
Hành Chỉ nghe vậy mỉm cười nhưng không nói gì, so với Ma giới, ngày tháng ở Thiên giới đích thực thoải mái hơn nhiều.
“Trẫm không có sở thích gì, chỉ yêu mỗi ngọc, bây giờ cầu mà không được, thật khiến người ta tiếc nuối. Nếu cưỡng ép lệnh cho Thiên Nguyên quân đưacho ta thì quá mất phong phạm Quân vương, thật khiến người ta khổ não.”
“Thứ không nên có đương nhiên phải buông bỏ, Đế quân, đừng nên quá cố chấpvới một vật mới là tốt.” Đây vốn là lời an ủi Thiên đế, nhưng lời vừadứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-vuong-o-day/1265129/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.