Để chứng minh bản thân không nói quàng nói xiên, sau khi dứt lời, Vũ Văn Cạnh lôi từ trong ngực ra một đống ‘tội chứng’.
Chiêu Ninh đế nhận lấy rồi xem qua, phát hiện tất cả những thứ được gọi là tội chứng này, đều là mấy thứ y dựa trên lời nói hươu nói vượn của Lục Quý Trì, cố tình tiết lộ cho sứ đoàn Bắc Hạ, lừa gạt bọn họ.
“…”
Dường như…y đã hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Vị đế vương trẻ tuổi xốc lại tinh thần sau nỗi kinh ngạc, trên gương mặt trước giờ vẫn ôn hòa như nước, không nhìn ra vui giận, giờ đây cũng có phần méo mó, như thể đang hết sức buồn cười, nhưng vẫn cố nhẫn nhịn.
Vũ Văn Cạnh cảm nhận được điều bất thường, ngặt nỗi việc đã đến nước này, y không có đường lui, nên không đắn đo thêm, chờ cho Chiêu Ninh đế xem xong những thứ ‘tội chứng’ kia, y lại nhanh chóng móc ra hai vật khác từ trong ngực.
“Đây là khế ước hợp tác mà Tấn vương của quý quốc ký kết cùng tại hạ tối ngày hôm qua, bên trên có dấu tay của gã, giờ xin trình lên hoàng đế bệ hạ.” Vẻ mặt Vũ Văn Cạnh trịnh trọng, nói, “Khế ước này có hai phần, một ở chỗ này, một ở chỗ Tấn vương. Nội dung trong đó được viết theo dạng mật mã, cuốn sách để giải mật mã tại hạ cũng mang tới.”
Chiêu Ninh đế nín thinh không đáp.
Y sợ một khi mình mở miệng sẽ không kìm nổi mà bật cười.
Mà Lục Quý Trì sau một thoáng sững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-vuong-muon-thanh-tinh/2817546/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.