Vũ Văn Hợp Diệp đã sớm trông thấy Lục Quý Trì, tuy nhiên ban đầu nàng không định tiến đến chào hỏi.
Thứ nhất vì hôm nay nàng và Vũ Văn Cạnh ra ngoài có chuyện cần làm, không rảnh để tâm việc khác. Thứ hai, tuy nàng có hảo cảm với Lục Quý Trì thật, nhưng nếu chàng đã có người trong lòng, nàng cũng chẳng muốn tới làm phiền.
Lúc này hai người đang đi trên cùng một con đường, đoàn người Lục Quý Trì ở ngay trước mặt, mắt thấy đường đường một vị vương gia như chàng lại chạy đôn chạy đáo xuống xe mua đồ cho người trong xe như thị vệ, mặt mũi hớn hở, không ngại đánh mất hình tượng, sự kinh ngạc trong lòng Vũ Văn Hợp Diệp dần dần chuyển thành sự tò mò khó cưỡng: Rốt cuộc cô nương Khương Hằng kia có điểm nào hơn người, có thể khiến Tấn vương yêu thương như thế?
— lúc trước Lục Quý Trì từng nhắc tới tên Khương Hằng, nàng có loáng thoáng nghe thấy, vì vậy nàng biết người trong xe ngựa là ai.
Sự hiếu kỳ và bất cam len lỏi nơi đáy lòng, giữa lúc Lục Quý Trì xuống xe mua đồ lần nữa, Vũ Văn Hợp Diệp đã mất kiềm chế mà bật thốt tiếng gọi chàng.
Vũ Văn Cạnh nghe vậy thì cau mày, nhưng Lục Quý Trì đã ngoái đầu trông lại, y chỉ đành nhìn cô em gái bất đắc dĩ, rồi kéo nàng tiến về phía trước.
“Tấn vương điện hạ.”
“Hai vị đang xuống phố tham gia náo nhiệt đó ư?” Lục Quý Trì vừa sửng sốt, vừa nặn ra nụ cười niềm nở, não
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-vuong-muon-thanh-tinh/2817514/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.