Đợi cho Vương Thắng đi khuất, Lục Quý Trì bèn ngả người nằm xuống định ngủ, chẳng qua trong lòng vừa hưng phấn vừa lo lắng, chàng trằn trọc đến tận lúc trời gần sáng mới mơ màng thiếp đi.
Vào giấc cái là ngủ quên, đợi đến khi chàng hấp tấp tỉnh dậy vào cung, Chiêu Ninh đế đã thiết triều.
Lục Quý Trì bị hụt, lại nghe nói sứ đoàn Bắc Hạ đã vào kinh, ông anh của chàng sắp tới sẽ bận tối mắt tối mũi, chàng càng thêm buồn bực.
Sớm biết vậy cả đêm qua chàng đã thức trắng rồi!
Chàng loay hoay tại chỗ một lúc, rồi đổi hướng vào nội cung tìm mẹ già báo tin.
Phương Trân Châu vừa mới ngủ dậy, đang chuẩn bị ăn sáng, nhìn thấy thằng con trai xui xẻo chạy hồng hộc từ ngoài vào, chợt có chút cáu kỉnh: “Sao hôm nay tới sớm thế? Không phải đi Tần gia rèn luyện à?”
Dạo gần đây bà mải mê cưng nựng dỗ dành đứa cháu nhỏ, bỏ ngoài tai những chuyện khác, vì thế chưa biết hôm qua đã xảy ra một đống chuyện.
“Dạ, con xin Tần Tranh nghỉ một ngày.” Lục Quý Trì chào hỏi qua quýt rồi ngồi xuống bên cạnh bà, “Còn về nguyên nhân thì… Nhi thần có một chuyện vô cùng quan trọng cần phải báo với mẫu hậu.”
Sắc mặt chàng hiếm khi trịnh trọng, Phương Trân Châu thoáng ngạc nhiên, bà quay đầu cho lui đám cung nhân phục vụ: “Các ngươi lui xuống cả đi.”
“Dạ.”
Chờ cho người trong điện đã lui ra cả, bà mới thấp giọng hỏi: “Nói đi, có chuyện gì?”
Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-vuong-muon-thanh-tinh/2817500/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.