Nhận ra chủ nhân của giọng nói kia là Khương Hằng, Lục Quý Trì ngây ngốc một chút — sao ở đâu cũng gặp nàng? Sau đó xác định người vừa nói chuyện với nàng là ai, lại lập tức nhíu mày.
Đã biết rõ muội muội xúi quẩy kia của Tề Ngạn sẽ không dễ dàng hết hi vọng. Nhưng sao nàng không đi tìm Lạc Đình, lại tìm Khương Hằng làm gì?
“Ngươi… Nếu ngươi đã biết, sao vẫn còn muốn gả cho huynh ấy?” Giọng nói Tề Hà nhỏ nhẹ, nghe vô cùng yếu đuối, kết hợp với tiếng ho khan đứt quãng, lại càng khiến người ta thương hại, “Khương tỷ tỷ, ta biết rõ ta đây không đấu được với ngươi, nhưng….. Khụ khụ, Lạc ca ca là sinh mệnh của ta, ta thật sự không thể để mất hắn! Cho nên…… Van cầu ngươi, đừng chia rẽ chúng ta nữa được không?”
Con mẹ nó bây giờ là ai đang chia rẽ ai…!
Lục Quý Trì bị lời buồn nôn này làm cho giật mình, lại nghĩ tới Tề Hà kia cứ động một chút là sẽ chóng mặt hộc máu, lập tức lo lắng không thôi — Khương Hằng thoạt nhìn có vẻ không giỏi cãi nhau, Tề Hà thủ đoạn không kém, sợ là nàng sẽ bị thiệt thòi.
Không thể từ hôn với kẻ cặn bã, không thể làm chủ cuộc đời mình, hôm nay còn bị tiểu tam gặp mặt bức ép. Lục Quý Trì cảm thấy tủi thân thay cho Khương Hằng. Lại nghĩ nàng chỉ lớn hơn Thập công chúa một hai tuổi, ở hiện đại cũng chỉ là một học sinh cấp ba. Hắn cảm thấy rất không đành lòng, do dự một chút, cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-vuong-muon-thanh-tinh/144020/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.