Lần thứ ba tỉnh lại, hắn rút kinh nghiệm bình thản quan sát khung cảnh xung quanh. 
Vẫn là một gian phòng xa lạ, bất quá ít ra không đưa qua đưa lại như nằm nôi, cũng không phải toàn một màu hồng đập vào mắt khiến hắn hoài nghi thị lực của mình. Trên người tuy vẫn là trang phục châu Âu thời trung cổ, nhưng tốt xấu gì cũng là kiểu nam. 
Hắn tự giễu mình, có lẽ do bị sét đánh vài lần, thái độ làm người đại khái đã đạt đến cảnh giới nhẫn nhục chịu đựng, vô dục vô cầu. 
Xỏ giày xuống giường, hắn thong thả mở cửa. 
“Hoàng tử điện hạ!” Vệ binh đứng ngoài cửa cung kính hành lễ. 
“Hoàng tử?” Đường Văn Diệp kinh ngạc tự chỉ vào chính, “Các ngươi gọi ta sao?” 
“Đương nhiên, Hoàng tử điện hạ.” Vệ binh cung kính trả lời. 
Đường Văn Diệp trầm ngâm: “Có thể nói cho ta biết xung quanh đây có công chúa gì không?” Lần này chắc là Bạch Tuyết và bảy chú lùn nhỉ? 
“Có công chúa Karina nước láng giềng đang làm khách trong vương cung.” 
“Karina?” Thì ra không phải công chúa Bạch Tuyết, bất quá làm khách trong cung… loại tình tiết này quá không thông dụng. “Công chúa hiện đang ở đâu?” 
“Đang tản bộ trong vườn hoa.” 
Vườn hoa ở đây so với ở chỗ Cinderella giống thì nhiều khác thì ít, giống chính là hoa cỏ, khác chính là diện tích. Có thể thấy trí tưởng tượng của chủ nhân thế giới ảo này vô cùng hạn hẹp. 
“Hoàng tử.” Đường Văn Diệp vừa đến vườn hoa, công chúa Karina đã ra nghênh đón. 
“Công chúa?” Sao lại là Trần Hi?! Đường Văn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-vu-su-cau-ai-phap/86991/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.