Từ khi nhân vật chính phát hiện ra có thể cùng bổn tọa song tu, hắn luôn biểu hiện ra lòng cầu tiến hiếm thấy, nhưng còn bổn tọa… chỉ thầm nghĩ trốn đi. 
Hình như nhân vật chính cũng đã lờ mờ nhận ra bổn tọa sợ cái gì, trong khoảng thời gian này phủ quốc sư mỗi ngày đều thế này đây: 
Nhân vật chính: “Cố Hoàn, ngươi định đi đâu?” 
Bổn tọa: “…” 
Nhân vật chính: “Ngươi không xuất hiện ta không thăng cấp nữa!” 
Bổn tọa: “…” Thì thôi, không thăng thì không thăng. 
Nhân vật chính: “Ta muốn cởi sạch y phục nhảy vào đống quái tự sát…” 
“Đừng đừng đừng! Có chuyện gì từ từ nói chuyện đã.” 
Hắn mỗi lần dùng chiêu này bổn tọa lại ngoan ngoãn phối hợp “song tu” với hắn, ban đầu hắn còn áp dụng cách “một khóc lóc, hai ầm ĩ, ba treo cổ”, sau này cấp bậc của hắn tăng nhanh như gió, lúc bổn tọa phát hiện ra đã là cấp 59 rồi. 
Phải biết rằng, trong trò chơi RPG, nhân vật chính có thể vượt cấp đánh BOSS. 
Nói cách khác, trên lý thuyết bổn tọa đã đánh không lại nhân vật chính nữa, nhân vật chính bên ngoài tuy không có biểu hiện gì, nhưng khi đề xuất sắp xếp tư thế song u với bổn tọa thì hắn không còn làm nũng giả đáng yêu nữa, mà trực tiếp… Ai. 
Nói chung là, bổn tọa nghĩ đã đến lúc tạo phản rồi. 
Buổi sáng bổn tọa thông báo chuyện này trên bàn cơm với nhân vật chính trước, “Khanh Ngạn, ta dự định hôm nay sẽ phế truất ngôi vị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-toa-vi-nam-chinh-lo-nat-tam/2875878/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.