Hứa Vãn Tinh đọc lên một địa chỉ, Phong Lăng Dạ cũng như vậy mà đi theo. Khi xe dừng, Hứa Vãn Tinh nhanh chóng xuống xe, nói: “Cảm ơn anh đã đưa tôi về.”
Đây là câu đầu tiên giữa hai người kể từ lúc đi từ ngoại ô về đây. Trong giọng nói của Hứa Vãn Tinh thể hiện rõ mồn một thái độ muốn tránh mặt Phong Lăng Dạ càng nhanh càng tốt.
Phong Lăng Dạ nhướng mày, hỏi: “Ồ, ngoài câu cảm ơn tôi ra thì cô còn lời nào muốn nói không?”
“Ách... À ờ...” Hứa Vãn Tinh lúng túng một hồi, mãi mới nói: “Hôm nay thật sự xin lỗi vì đã khiến anh bị đụng xe.”
Trông thấy Hứa Vãn Tinh cúi người xin lỗi mình, Phong Lăng Dạ thoải mái khoát tay, “Ha ha, tôi thì cũng không sao cả. Nhưng nếu người bị cô chặn xe không phải là tôi thì hôm nay xe đưa cô về sẽ là xe cảnh sát đấy.”
Ầy... Cái này thì Hứa Vãn Tinh không thể phủ nhận cũng không thể phản bác lại hắn...
Hứa Vãn Tinh vẻ mặt quẫn bách, chỉ muốn nhanh nhanh rời khỏi đây, liền kết thúc cuộc trò chuyện tẻ nhạt này, “Anh nói đúng lắm... Không có chuyện gì thì tôi vào nhà đây nhé.”
Nơi mà Hứa Vãn Tinh đọc địa chỉ cho Phong Lăng Dạ là nhà của Mộ Nhược Hoan. Tuy biết cô vẫn sống ở căn biệt thự của nhà họ Hứa, nhưng Phong Lăng Dạ cũng không nhiều chuyện hỏi đây là đâu. Miễn là hắn biết những nơi cô thường đi lại thì hắn vẫn có thể tìm cô bất cứ lúc nào.
Mà hắn tìm Hứa Vãn Tinh để làm gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-tieu-thu-bao-ke-cho-tong-tai/1733369/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.