“Mẹ ơi, sao chú Lăng Dạ lại ở cùng mụ phù thủy đó ạ?” Ngồi trong xe của Mộ Nhược Hoan, bốn người mới được thả lỏng, Nhan Nhan và Thần Thần cũng chẳng ngại kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Hứa Vãn Tinh, còn đồng thời không quên chọc ngoáy Hứa Vy Vy.
“Mụ phù thủy?” Hứa Vãn Tinh mất mấy giây mới tiếp nhận được cái biệt danh này, cô cười cười, “A, là Hứa Vy Vy ấy à? Cô ta là chị ruột của cậu các con đó.”
Thần Thần lắc đầu ngán ngẩm, “Mặt thì trát cả tầng phấn, môi thì đỏ chót, trông cứ như ma nữ vậy, mũi lệch mặt đơ.”
Nhan Nhan cũng phụ hoạ, “Chú Lăng Dạ nói mắt cô ấy cũng giả nữa, còn đi hút mỡ!”
“Con không tin cô ấy cũng là chị của cậu đâu, nếu không thì tại sao cô ấy lại chẳng bằng một góc của mẹ thế ạ? Sao chú Lăng Dạ lại thích cô ấy?” Thần Thần dứt lời, hai đứa nhỏ lại cùng thở dài, “Đúng là hoa nhài cắm bãi phân trâu mà.”
Hứa Vãn Tinh che miệng cười rộ lên, “Thôi nào, hai đứa làm mẹ cười chết mất! Nhưng không được nói như vậy trước mặt người lớn nào khác nhớ chưa, như vậy là hỗn.”
“Dạ, chúng con biết rồi.”
“Nói đi nói lại, hình như hai con rất thích cái người tên là Phong Lăng Dạ đó nhỉ?” Loading...
Mộ Nhược Hoan đang lái xe cũng nghe thấy, cô nàng giống như sực nhớ ra chuyện gì, hơi nghiêng đầu nói với Hứa Vãn Tinh ở ghế sau: “Lại nói, Phong Lăng Dạ kia không có vẻ gì là thích Hứa Vy Vy cả.”
Hứa Vãn Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-tieu-thu-bao-ke-cho-tong-tai/1733349/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.