Phong Lăng Dạ dường như mềm lòng trước hai đứa trẻ quá đỗi đáng yêu và thân thuộc này, vì muốn dỗ dành chúng, cũng nhân tiện thoát khỏi Hứa Vy Vy, Phong Lăng Dạ bế chúng lên, mỗi tay ôm một đứa cùng nhau rời đi, không buồn để lại cho Hứa Vy Vy một cái liếc mắt, “Nếu các cháu sợ tới vậy thì chúng ta cùng rời khỏi chỗ này nhé.”
Hứa Vy Vy không dám tin vào mắt mình, không thể ngờ nổi cô ta lại bị hai đứa con nít ranh hẫng tay trên dễ dàng như vậy. Cô ta cố níu kéo Phong Lăng Dạ ở lại, “Dạ, anh đi đâu vậy?”
Nhưng Phong Lăng Dạ không những không dừng bước chân, còn không xoay người lại, chỉ lãnh đạm đáp: “Đừng qua đây. Em làm chúng sợ.”
Hứa Vy Vy bị bỏ lại phía sau, không còn cách nào khác níu giữ Phong Lăng Dạ ở lại, chỉ có thể bất lực cắn răng. Hứa Thừa Phong không những không an ủi, trái lại còn có chút hả hê, cậu bụm miệng cười trộm, cố ý khiêu khích cô ta, “Chị, trẻ con ngây thơ vô tội, chị đừng để ý nhá!”
Hứa Vy Vy không làm gì được hai đứa nhãi ranh kia vì có Phong Lăng Dạ ở đó, nhưng cô ta hoàn toàn có thể làm với Hứa Thừa Phong. Thằng em trai xấc xược này, cô ta đã muốn đánh chết nó từ lâu rồi. Hứa Vy Vy vung tay lên, chuẩn bị cho Hứa Thừa Phong ăn một cái bạt tai, “Tao có phải là chị mày nữa không hả?”
Bất chợt, một bàn tay mảnh khảnh lạnh lẽo đã bắt lấy cổ tay Hứa Vy Vy, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-tieu-thu-bao-ke-cho-tong-tai/1733346/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.