Edit: Như BìnhBeta: Vô PhươngXem ra, Thương Kính, Chúc Xung và Tạ Lệnh Tề đều có cơ hội đến Đại Hoang.
Thương Kính đương nhiên không thể là Thực Tâm ma.
Liễu Sao nói: “Không phải Chúc Xung thì là Tạ Lệnh Tề, lúc đó hai người họ đều chạm vào Băng huyền cầm!”
Lạc Ninh đáp: “Không phải Tạ sư huynh.”
“Muội đừng để y lừa!” Liễu Sao vội la lên: “Tuy y không phải chưởng môn, nhưng y giỏi nhất là ngụy trang. Có lẽ y tìm cách làm vui lòng Vũ sư huynh, Vũ sư huynh đã kể lại bí mật của Giải Ma linh cho y, muội phải cẩn thận.”
Lạc Ninh “ừm”, không nói chuyện này tiếp: “Vũ sư huynh không nhớ ra tỷ, chỉ e Thực Tâm ma đã ra tay với huynh ấy.”
“Chắc chắn Thực Tâm ma là người huynh ấy tin tưởng, huynh ấy mới bị trúng chiêu, đó chẳng phải Tạ Lệnh Tề sao!”
“Trước đây Vũ sư huynh giao thiệp rất rộng, Chúc chưởng giáo cũng qua lại rất thân thiết với huynh ấy.”
Liễu Sao nghe vậy cũng chẳng biết nên làm thế nào: “Vậy… rốt cuộc là ai?”
“Việc này muội cũng không dám khẳng định.” Lạc Ninh nói tiếp: “Nhưng muội biết, án mạng moi tim ở Thái Đàm thành không phải do Thực Tâm ma làm.”
Liễu Sao giật mình: “Không có khả năng! Ngoại trừ Thực Tâm ma thì còn có ai muốn hãm hại tỷ?”
Lạc Ninh thành thật giải thích: “Sư tỷ, tỷ nghĩ đi, nếu Thực Tâm ma xóa đi trí nhớ của Vũ sư huynh trước, đã có Vũ sư huynh làm chứng, Tiên môn chắc chắn không tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-nguyet/1959672/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.