Minh đứng đó khoảng 30 phút thì quả nhiên ông Trung xuất hiện. Ông ta giật nảy mình, mặt mày tái mét, lắp bắp chào Minh:
- Giám.... giám đốc.... Sao... cậu lại ở đây?
- Tôi mới là người cần phải hỏi câu đó mới đúng - Minh nhếch môi
- Tôi... tôi.... tôi đến để điều tra về vụ việc của công ty
Minh cũng chẳng tỏ thái độ gì đặc biệt, anh chỉ nở 1 nụ cười ôn nhu, nhẹ nhàng hỏi: Vậy sao? Vậy ông đã điều tra được gì rồi?
- À.. vẫn chưa có kết quả gì
- Ông vất vả rồi, về nghỉ đi
Nói rồi, chỉ chờ cho xe của giám đốc Trung chuyển bánh, Minh lập tức tiến vào bên trong gặp chủ cửa tiệm bách hóa. Mọi chuyện quả thật bất ngờ hơn anh tưởng
----------------------------------------------------------------
Sáng hôm sau chỉ có nó và Phương đến trường, vẫn là bà cô chủ nhiệm già khó tính, vẫn ông thầy quản sinh thù dai nhưng thiếu mất 2 người nên cảm thấy rất trống trải. Bọn nó không thể tập trung được, cả buổi chỉ để ý xem điện thoại có gì bất ổn không (liên lạc với chị Vy đó). Phương cũng tích cực lên facebook để hỏi thăm chuyện của An
-"Gia đình mày có chuyện gì hả?" -Phương
- "Không biết. Chưa gặp" - An
- "Ai? Bố mày hả?" - Phương
- "Ừm" - An
- "Có chuyện gì nhớ nói cho bọn tao biết đó" - Phương
- "ok, darling" - An
Đến gìơ ra chơi bọn hắn mới xuất hiện, vẫn cái tình trạng như động đất,sóng thần, núi lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-nang-cong-chua-kieu-ky/3007710/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.