Qua chuyện này, dường như Trần Thuỷ đã đoán được, rằng Tô Tiêu là một người không dễ chơi, hình như lời nói của Tô Tiêu rất có trọng lượng trong phòng. Dịch Phấn Hàn và Trịnh Thuấn Ngôn thì xem ra có vẻ khá là mềm yếu. Sau này đối với Tô Tiêu phải nịnh bợ hơn nữa, phải tíu tít hơn nữa, tốt nhất là lôi kéo được Tô Tiêu cùng đe nẹt Trịnh Thuấn Ngôn và Dịch Phấn Hàn. Cứ cho rằng tôi là một con cá bé thì cũng phải tìm được hai con tôm nhỏ làm mồi. 
Hiển nhiên lí lẽ đó là sai lầm. Thế nhưng, trên thực tế Trần Thuỷ lại không ngừng quán triệt cái lí lẽ sai lầm đó. Dẫn đến kết cục, chính là cô ấy đã không thu được thành quả gì tốt đẹp. 
Ở trường đại học, những cô gái như Trần Thuỷ có lẽ chiếm tuyệt đại đa số. Nhan sắc bình thường, vóc dáng bình thường, học thức và gia cảnh bình thường, nhân duyên và năng lực bình thường, quá nhiều cái bình thường tạo nên cái tầm thường. Tôi muốn viết về cô ấy nhưng không thể nghĩ ra chuyện gì hay ho đáng nói. Cô ấy là điển hình của cái gọi là một sinh viên đại học bình thường, không có nơi gửi gắm tinh thần. Trong trường đại học có rất nhiều người như vậy, những người không hề xuất chúng khi học trung học. Chỉ tiêu của các trường nhiều có hết không? Ai cũng vào được đại học, nhưng than thì làm sao tránh được đen, vôi thì làm sao khỏi trắng. Dù có lấy được mảnh bằng thì... 
Năm thứ tư đại học, không đạt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-nam-phan-hong/2318741/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.