Tôi mất thời gian bốn năm, từ năm thứ nhất đến năm thứ tư lấy thực tế để chứng minh cái lý luận nổi tiếng này. Nữ sinh năm thứ nhất là bóng rổ, cậu tranh tôi cướp. Nữ sinh năm thứ hai là bóng chuyền, phát rồi mới nhận. Nữ sinh năm thứ ba là bóng bàn, cậu đánh tôi đỡ. Nữ sinh năm thứ tư là bóng bowling, va một cái là đổ. Trên mạng còn lưu truyền một cách nói này:
Năm thứ nhất xinh đẹp
Năm thứ hai đáng yêu
Năm thứ ba ra cảnh cáo
Năm thứ tư chẳng ai cần.
Nữ sinh năm thứ nhất là hàng xuất khẩu
Nữ sinh năm thứ hai là hàng nội địa
Nữ sinh năm thứ ba là hàng ế
Nữ sinh năm thứ tư là hàng thanh lý
Nữ sinh năm thứ nhất muốn kéo dài tình yêu
Nữ sinh năm thứ hai bị mục nát
Nữ sinh năm thứ ba muốn bán tháo
Nữ sinh năm thứ tư bị quẳng đi.
Điện thoại phòng kí túc xá có thể chứng minh điều này. Hết đợt luyện tập quân sự, ở phòng kí túc xá, ngoài Chương Hàm Yên ra mọi người đều không mua điện thoại di động. Thế là cái điện thoại đó ở phòng cứ đến tối lại ở vào trạng thái "đường dây nóng". Không khi nào giữ yên lặng được 15 phút. Năm đầu ai cũng còn ngây ngô, chưa gì đã sợ mình nhận điện thoại không bằng những người khác trong phòng, còn chưa biết làm cao khi có người muốn xin số điện thoại, nên đã phân phát số điện thoại của mình đi khắp nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-nam-phan-hong/2318704/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.