Lúc Giang Xuân đi gọi Chu Ngọc, Chu Ngọc đang khoe khoang với Thành quốc công nói về bản án trước kia mình từng thẩm tra. Giang Xuân cuốn rèm lên, giọng nói chứa ý cười: “Chư vị đại nhân, đến rồi, xuống xe đi thôi.”
“À, được.”
Chu Ngọc gật gật đầu, từ trước đến nay hắn làm việc gọn gàng, Giang Xuân vừa nói, hắn liền ra khỏi xe ngựa.
Sau khi xuống xe, hắn nhìn Tần Thư Hoài nói: “Sao vương gia còn chưa xuống xe?”
“Vương gia nói để ngài đi trước gõ cửa.”
Giờ phút này yến hội đã bắt đầu, cổng phủ đương nhiên là đã đóng lại.
Chu Ngọc nghe xong, mặt cứng ngắc, nhìn xe ngựa của Tần Thư Hoài một chút, kéo Giang Xuân đi sang bên cạnh vài bước: “Giang đại nhân ngươi nói thật với ta, quan hệ giữa Vương gia và Công chúa đến cùng là như thế nào?”
“Điều này rất quan trọng sao?” Giang Xuân nhíu mày, Chu Ngọc vỗ tay một cái, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Quan trọng chứ! Ngươi nghĩ xem, nếu như quan hệ giữa Vương gia và Công chúa tốt, ta gọi cửa báo tên Vương gia là có thể trực tiếp đi vào…”
“Cái này không được.”
Nếu như có thể, còn gọi hắn làm gì?
“Ta hiểu rồi.” Chu Ngọc nhẹ gật đầu, nghĩ nghĩ, liền đi tới.
Lúc này mấy vị đại thần khác cũng đều lần lượt xuống xe, thấy Chu Ngọc nhanh chân đi về phía trước, sốt ruột gõ đại môn.
Rất nhanh cổng đã mở ra, người hầu trông thấy Chu Ngọc, thấy hắn mặc hoa bào, khí độ bất phàm, Chu Ngọc cười cười: “Ta là Hình bộ Thượng thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-lan-ga/1002856/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.