Sau khi ngạc nhiên xong, Tần Bồng khôi phục bình tĩnh. 
Có lẽ nàng hiểu suy nghĩ của Tần Thư Hoài. Hầu hết thời gian Tần Thư Hoài cũng giống Bạch Chỉ, đều là một người cực kỳ lý trí. Tần Thư Hoài có thể chấp nhận việc Khương Y chết đi sống lại, bởi vì thi thể của Khương Y bị người ta đánh cắp, có thể Khương Y giả vờ chết. Nhưng mà Tần Bồng chết ở trong vòng tay hắn, hắn nhìn quan tài của nàng đóng lại, nhìn nàng bị chôn ở hoàng thổ, không có khả năng sống sót. 
Sau khi Tần Bồng suy nghĩ cẩn thận, nàng nghiêng đầu, cười nói: “Lời này của Nhiếp Chính Vương là sao?” 
Ánh mắt của Tần Thư Hoài đầy trào phúng: “Ta giết cả nhà Khương thị ngươi, ngươi không hận sao?” 
“Vương gia.” Tần Bồng cong khóe môi: “Có lẽ ngài nhận nhầm người rồi.” 
“Vốn tưởng rằng người mạnh nhất trong Khương gia là phụ thân của ngươi, nhưng không ngờ lại là Khương tiểu thư. Nếu sớm biết Khương tiểu thư thần thông quảng đại như thế, lẽ ra Tần mỗ không nên ngay ngày thành thân đã đưa tiểu thư đến hậu viện mà nên tiếp xúc, bái phỏng nhiều hơn mới phải.” 
Tần Bồng có chút bất đắc dĩ, nàng thở dài: “Khương tiểu thư mà ngươi nói rốt cuộc là ai? Rất giống ta sao?” 
“Khương Y.” Tần Thư Hoài hạ giọng: “Ngươi còn muốn giả bộ với ta sao?” 
“Ồ.” Tần Bồng gật đầu: “Ngài đang nói về thê tử thứ hai tên Khương thị sao, có liên quan gì đến ta à?” 
Tần Thư Hoài không nói, trong lòng hắn biết bây giờ hắn không moi được gì từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-lan-ga/1002829/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.