Tần Bồng để Bạch Chỉ ở bên người cũng không nghĩ là phải lén lút. 
Bạch Chỉ ở bên người nàng, Tần Thư Hoài hẳn là cũng không cảm thấy giống nhau, đơn giản mà nói chuyện này chính là năm đó ngươi đã làm cái gì trong lòng không chột dạ sao? 
Nhưng mà Tần Bồng vẫn muốn làm bộ không biết quan hệ của hai người chút nào, nàng mỉm cười nói: “Sao vậy, Nhiếp Chính Vương quen biết Bạch cô nương à?” 
Tần Thư Hoài gật đầu, có vẻ cũng không muốn nhiều lời về việc này ở đây, lại thay đổi đề tài khác nói: “Hôm nay công chúa tới Hàn Lâm Viện làm cái gì?” 
Tần Thư Hoài không dây dưa chuyện này làm Tần Bồng có chút kinh ngạc. Vốn dĩ nàng cho rằng, ít nhiều gì Tần Thư Hoài cũng sẽ hỏi một câu chuyện này, ít nhất hẳn là hỏi một câu, thân là thê tử của Thừa Ân Hầu ở Bắc Yến vì sao lại xuất hiện ở chỗ này. 
Nhưng mà Tần Thư Hoài lại là hoàn toàn không hỏi, dường như là không muốn khó xử các nàng vậy, quay đầu lại hỏi sự tình hiện tại. 
Vì thế Tần Bồng nhớ tới, hiện giờ thái phó là người của Tần Thư Hoài.  Nàng tới tìm thái phó gây phiền toái, hẳn là sáng sớm cũng đã báo cho Tần Thư Hoài, có khả năng là hắn đang ở trong cung xử lý chính vụ nên chạy lại đây. 
Thân bị trọng thương nhưng vẫn mang thân tàn mà kiên trì công tác, Tần Bồng kinh ngạc cảm thán vì trình độ chuyên nghiệp của Tần Thư Hoài. Nàng là kiểu người có thể lười biếng thì sẽ lười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-lan-ga/1002822/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.