Tần Bồng theo Vệ Diễn lên xe ngựa, Vệ Diễn vừa vào xe ngựa đã lộ ra vẻ không giống khi ở trước mặt người khác, vội nói: “Tẩu tử, thích khách kia đâu rồi?” 
“Ngươi nói ai?” 
“Cũng không phải chỉ có một người?” Vệ Diễn ngẩn người, rõ ràng không nghĩ tới. Tần Bồng ôm lò sưởi ấm áp ở bên cạnh, hơi mệt mỏi: “Chỉ có một thích khách, lấy bản lĩnh của Tần Thư Hoài có thể bị ép thành như vậy?” 
Vệ Diễn không nói chuyện, nhìn vẻ mặt của Tần Bồng vô cùng mệt mỏi, liền nói: “Tẩu tử nghỉ ngơi trước đi, chuyện còn lại cứ nói sau.” 
Tần Bồng đáp lại một tiếng nhỏ, Vệ Diễn yên lặng nhìn Tần Bồng. 
Người này không giống với trước kia, thật sự rất không giống với trước kia. 
Nếu như nói năm đó nàng là tia sáng ẩn tàng của mình, một người thật sự có thể giấu diếm tốt, không có chút sơ hở nào như vậy sao? Mà tại sao nàng lại muốn giấu diếm? 
Thân thủ của nàng rõ ràng cho thấy dựa vào kỹ xảo, không có bất kỳ căn cơ luyện tập, nếu như vì giấu diếm mình, về phần tình huống rõ ràng biết tập võ như vậy, không có bất kỳ căn cơ nào sao? 
Nhưng mà nếu như người này không phải là Tần Bồng, tại sao nàng có thể ngụy trang không chút sơ hở nào như vậy, thậm chí ngay cả cái bớt bí ẩn như vậy cũng bị nàng biết được? Hơn nữa bình thường mà nói, đối với những thứ đã trải qua, trí nhớ không kém chút nào, nếu như không phải là tự mình trải qua, rất khó để bắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-lan-ga/1002820/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.