Tần Bồng có chút nghi ngờ, đã thấy Tần Thư Hoài giơ tay chém về phía những người đó. 
Hộ vệ của hắn đều là những người tinh anh, nhưng người tới cũng không phải dạng vừa. Không qua bao lâu, hộ vệ của Tần Thư Hoài ngã xuống, còn bảy sát thủ vây quanh hắn, sắc mặt của hắn không thay đổi, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tần Bồng. 
Trong ánh mắt đó không có một chút cảm xúc nào. Tần Bồng cười không nói lời nào. Đúng vào lúc này tầm mắt của sát thủ nương theo ánh mắt của Tần Thư Hoài, đã nhìn thấy Tần Bồng. Đối phương nhảy dựng lên, vọt qua phía Tần Bồng. Tần Bồng nằm trên cây, nhìn sát thủ kia vọt tới, ngay lúc đến gần nàng, đoản kiếm trong tay áo đột nhiên vung ra, cắt đứt yết hầu của đối phương. 
Máu từ trên cao phun xuống, ánh mắt của mấy tên sát thủ kinh hãi. 
“Vẫn có người!” 
Một trong số người họ khẽ quát một tiếng, hai tên sát thủ ngăn chặn Tần Bồng, người còn lại lao thẳng về phía Tần Thư Hoài. 
Tần Bồng biết mình nặng nhẹ thế nào, vừa nãy chẳng qua đối phương chia kịp phòng bị mà thôi, bây giờ đối phương chính diện bắt nàng, nàng không thể thắng nổi. 
Vì thế nàng không do dự mà nhảy xuống, lao thẳng về phía Tần Thư Hoài. 
Sắc mặt Tần Thư Hoài có chút tốt hơn, hắn vung kiếm trước người đuổi theo Tần Bồng, che chắn cho Tần Bồng ở phía sau. 
“Ai da, ai da, Vương gia cứu mạng.” 
Thật ra trong lòng Tần Bồng rất khẩn trương nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười hì hì. 
Tần Thư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bon-lan-ga/1002817/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.